Người Trẻ Việt

Người Trẻ Việt Người Trẻ viết về Người trẻ Việt, nơi chia sẻ các câu chuyện hay, cảm động trong cộng đồng người Trẻ Việt.

Website: http://nguoitreviet.vn/
Liên hệ bản thảo email: [email protected]

Nếu cậu đã và đang cảm thấy bế tắc với mớ hỗn độn của bài vở, công việc và mối quan hệ xã hội… thì cậu hãy nhìn bố mẹ củ...
08/11/2024

Nếu cậu đã và đang cảm thấy bế tắc với mớ hỗn độn của bài vở, công việc và mối quan hệ xã hội… thì cậu hãy nhìn bố mẹ của chúng mình kìa...

Họ có phải đi làm không? Có!
Họ có chịu áp lực công việc không? Có!
Họ có phải tạo dựng các mối quan hệ xã hội không? Có!
Họ có phải kiếm tiền không? Có! Không chỉ kiếm, họ PHẢI kiếm rất nhiều tiền để nuôi sống không chỉ bản thân mà còn cả gia đình nhỏ của họ nữa.

Cậu thấy không? Bây giờ cậu chỉ có một mình đã không thể tự lo lắng và quản lý được cuộc sống. Còn bố mẹ? Họ cũng như chúng mình, cũng phải đi làm, kiếm tiền, cũng phải chịu rất nhiều áp lực, nhưng họ vẫn lo toan cho gia đình chu toàn và vẫn dành thời gian cũng như những gì tốt đẹp nhất cho chúng mình nữa.

Vậy thì chẳng phải, bố mẹ chúng mình quá giỏi sao?

--
🌤 Trích "Chỉ khi bạn dậy sớm, mới thấy được bình minh"
🌤 Tìm đọc tại đây: https://tinyurl.com/chikhiban-daysom-shopee

08/11/2024

Những căn bệnh tinh thần có thể ảnh hưởng đến bạn theo nhiều cách. Cả về thể chất, tinh thần, các mối quan hệ, cách bạn cư xử, cách bạn đối diện với vấn đề… Một căn bệnh tinh thần có thể kéo thêm những căn bệnh tinh thần khác. Nó có thể biến những việc đơn giản nhất thành khó khăn nhất, những âm thanh bình thường nhất trở thành những âm thanh đáng sợ nhất, những bầu không khí trong lành nhất trở thành nơi bạn không thể hít thở nhất, những điều rõ ràng nhất trở thành những thứ mù mờ nhất...

Hài hước là dù tâm trí đang điên cuồng như bão táp, cơ thể dùng những cơn đau để lên tiếng, cuộc sống đảo lộn, nhưng nhìn từ bên ngoài, mình vẫn hết sức khỏe mạnh và bình thường. Cứ như trận chiến mình đang tham gia đã bị bao vây bởi một bức tường khổng lồ, dày đặc nên chẳng ai nhìn thấy những điều mình đang trải qua, cũng chẳng ai nghe thấy những điều mình đang gào thét. Mình là một chiến binh ra trận mà không có tấm khiên, áo giáp hay thanh gươm nào...

Trầ///m c///ảm không giống như một “kim bài miễn tử” để bạn sử dụng nó làm lời giải thích cho việc nằm dài trên giường cả ngày, hoạt động không năng suất hay cứ lờ đờ như một bóng ma, dù thực sự căn bệnh này đang khiến bạn tê liệt. Vì người khác sẽ thấy rất khó hiểu. Không hiểu thì họ cũng không cảm thông. Ngược lại, có thể họ còn nghĩ bạn lôi căn bệnh của mình ra làm cái cớ cho mọi chuyện. Bạn không có sức lực để ra khỏi giường có nghĩa là bạn đang lười biếng. Bạn không thể đi làm như một người bình thường, vậy là bạn đang thoái thác trách nhiệm. Bạn cáu kỉnh, bực tức là vì tính tình bạn đỏng đảnh. Người ta nghĩ ra được vô vàn lý do cho hành động của bạn. Chỉ không nghĩ đến lý do bạn đang bị một căn bệnh tinh thần chi phối.

Có những cuộc chiến diễn ra trong đơn độc. Có những chiến binh không gào thét. Và không phải chiến binh nào cũng nhận được phần thưởng và sự công nhận cho những chiến đấu kiên cường của họ.

—————
🪸 Lạc giữa muôn trùng nỗi buồn - Mớ hỗn độn xinh đẹp
👉 Link đặt sách: https://tinyurl.com/lacgiua-muontrungnoibuon-sp

Quần áo mẹ tôi chỉ đơn giản là mấy bộ đồ bộ để mặc ở nhà, vài cái áo khoác bạc màu để ra ruộng. Hôm nào đi đám, mẹ chỉ m...
08/11/2024

Quần áo mẹ tôi chỉ đơn giản là mấy bộ đồ bộ để mặc ở nhà, vài cái áo khoác bạc màu để ra ruộng. Hôm nào đi đám, mẹ chỉ mặc bộ đồ vest. Sang hơn nữa thì mặc vào bộ áo dài đã được may từ năm nào đó chẳng ai còn nhớ. Nhiều năm qua, mẹ chẳng sắm thêm một cái gì mới, chỉ quanh đi quẩn lại với những bộ đồ quen thuộc và nghĩ rằng chừng ấy đủ rồi.

Trong tủ đồ của mẹ không có váy. Nên hiển nhiên tôi chưa bao giờ thấy mẹ diện váy. Lâu dần tôi cũng mặc định vào não mình, mẹ chẳng phù hợp với những chiếc váy đâu và mẹ không thích váy vóc cho lắm.

Ấy vậy mà, một lần nọ, mẹ tôi đi đám cưới họ hàng ở xa. Lúc ấy, được anh chị cổ vũ, mợ cho mượn đồ. Mẹ tôi lần đầu mặc váy! Hôm đó anh họ gửi cho tôi một tấm hình, đang giờ học, cũng chẳng để ý lắm tôi tiện tay hỏi:

- Hôm nay mợ đi đám mặc váy xinh quá, mẹ em đâu, có hình không anh?
- Mẹ em trong hình kia kìa.

Tôi giật mình, dụi mắt, lướt nhìn lại tấm hình một lần nữa. Từ ngỡ ngàng, ngơ ngác, tôi giật mình cảm thán:

- Ủa mẹ em đó hả trời, lạ quá em không nhận ra?
- Xinh không? (Anh tôi hỏi)
- Xinh, rất xinh!

Anh tôi cười, vẻ đắc ý lắm. Tôi mang bức hình mẹ, khoe với bạn bè. Lần đầu tôi thấy mẹ mình xinh đến thế, thấy tự hào vì mình có mẹ xinh đẹp như vậy. Hóa ra, dáng vẻ xinh đẹp dịu dàng ấy, bao năm qua vì hao tâm tổn lực với bọn tôi mà hốc hác đi thấy rõ. Tôi tự thấy xấu hổ, xấu hổ vì ích kỷ, vì sự lạnh nhạt của mình với mẹ.

Lần ấy, tôi tự nhủ rằng, nếu có thể, sau này khi đã làm ra tiền, tôi sẽ dắt mẹ đến một tiệm váy thật xịn, chọn cho mẹ chiếc váy đẹp nhất.

Bạn đã bao giờ thấy mẹ mặc váy chưa? Để lại một tấm ảnh xinh đẹp của mẹ để mọi người cùng ngắm nhé!

--
🌾 Về nhà ăn bát cháo hành - Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!
👉 Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/venha-anbatchaohanh-shopee

🌷 Chúc em cả nửa đời về sau, sống một cuộc đời thật kiêu hãnhchỉ là, tôi mong em sẽ ổngiữa những bộn bề chất đống của th...
08/11/2024

🌷 Chúc em cả nửa đời về sau, sống một cuộc đời thật kiêu hãnh

chỉ là, tôi mong em sẽ ổn
giữa những bộn bề chất đống của thế gian
mong em sẽ có những ngày bình an
có một năm an nhàn hơn hẳn những năm trước

có kẻ dừng, người bước
có những con người lối ngược vô tình chạm vào nhau
em và tôi chạm đến trong ngưỡng cửa niềm đau
trong bể sâu vò nhàu - có đôi mình gặp gỡ

có những người, em vô tình bỏ lỡ
có quan hệ dang dở cần phải bỏ từ lâu
có đôi lời chưa nói trọn được câu
có mấy chuyện lâu rồi cần phải quên, em nhỉ?

--
🍂 Điểm rơi nơi đáy mắt - macmart
Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/diemroinoidaymat-sp

Có người hỏi mình vì sao phải cố gắng đến vậy? Vì...mình sinh ra trong một gia đình thuần nông, không phải con nhà viên ...
08/11/2024

Có người hỏi mình vì sao phải cố gắng đến vậy?

Vì...
mình sinh ra trong một gia đình thuần nông, không phải con nhà viên chức như mọi người hay nghĩ.

Vì...
nhiều lần đang ăn dở bữa cơm trưa, ba phải đội nón chạy ra sân, người cào người quét lúa vì cơn mưa giông đột nhiên kéo về. Cũng có hôm tối mịt ba mới kéo xe lúa từ đồng về.

Vì...
mẹ từ tờ mờ sớm đã dậy để tuốt hết đống lúa chín trong sân, để trời vừa hửng sáng còn đi làm thuê cho người ta.

Nhưng ba mẹ chưa bao giờ bảo mình thôi học, hay bắt mình tạm ngưng việc học để phụ giúp ba mẹ làm đồng áng. Hành trình đi học của mình, không chỉ có sự nỗ lực của mình, mà còn cả sự nỗ lực của ba mẹ.

--
🌾 Về nhà ăn bát cháo hành - Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!
👉 Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/venha-anbatchaohanh-shopee

Không phải cứ cho đi là sẽ được nhận lại.Mình không nỡ nặng lời với họ không có nghĩa là họ không nỡ trách móc mình.Mình...
08/11/2024

Không phải cứ cho đi là sẽ được nhận lại.

Mình không nỡ nặng lời với họ không có nghĩa là họ không nỡ trách móc mình.

Mình không nỡ để họ đợi lâu không có nghĩa là họ biết trân trọng sự chờ đợi của mình.

Mình sẵn sàng huỷ một cuộc hẹn vì sợ họ buồn nhưng chưa chắc họ đã vì sợ mình cô đơn mà từ chối một cuộc vui.

Mình tin tưởng họ không có nghĩa là họ sẽ không phản bội lại lòng tin ấy.

Thứ tình cảm mình sẵn sàng trao cho người ta không đồng nghĩa họ cũng sẽ trao lại cho mình điều tương tự.

--
🪸 Lạc giữa muôn trùng nỗi buồn - Mớ hỗn độn xinh đẹp
Nơi bạn vẫn tìm thấy điều xinh đẹp ẩn nấp trong những nỗi buồn!
👉 Link đặt sách: https://tinyurl.com/lacgiua-muontrungnoibuon-sp

Bận rộn làm mình quên đi chuyện phải gọi về nhà. Mấy bận ba chủ động gọi trước vào lúc ban trưa, toàn đúng ngay lúc nghỉ...
08/11/2024

Bận rộn làm mình quên đi chuyện phải gọi về nhà.

Mấy bận ba chủ động gọi trước vào lúc ban trưa, toàn đúng ngay lúc nghỉ ngơi nên mình thường nói qua loa mấy câu rồi vội vàng: “Con đang bận, khi nào rảnh con sẽ gọi lại” xong dập máy ngay lập tức. Lúc nhớ ra cũng không còn nhớ bao lâu rồi mình chưa chủ động gọi về nhà.

- Hết tiền rồi hả con gái. Mai ba nói mẹ chuyển cho nhé!
- Ơ con còn tiền mà, sao ba hỏi thế?
- Ba tưởng con hết tiền nên mới chủ động gọi về nhà để xin.

Mình sững người. Hình như mình đã quá vô tâm trước nỗi nhớ con của ba mẹ. Đến nỗi mỗi khi gọi về nhà, ba với mẹ luôn mặc định mình cần sự trợ giúp về tài chính. Đến nỗi bữa cơm hôm đó của ba mẹ có những món đạm bạc như thế nào mình cũng không biết. Từ dạo đó mình thầm hứa, không được để quá một tuần không chủ động gọi về nhà.

Làm gì thì làm, đừng quên gọi về nhà, đừng để ba mẹ đợi những cuộc gọi đến lo âu thức trắng nhiều đêm dài...

(ảnh sưu tầm)
--
🌾 Trích từ cuốn "Về nhà ăn bát cháo hành" - Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!
👉 Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/venha-anbatchaohanh-shopee

🌻 Chill để iu ngày mớiSao bạn phải bận lòng nhiều vì những điều người khác nghĩ về mình? Sao bạn phải thay đổi mình vì n...
08/11/2024

🌻 Chill để iu ngày mới

Sao bạn phải bận lòng nhiều vì những điều người khác nghĩ về mình? Sao bạn phải thay đổi mình vì những nhận xét hời hợt xung quanh? Bạn đâu cần phải thế. Bạn phải sống thật vui và yêu thương chính mình.
(st)

Ước gì... một sáng thức dậy. Thấy mẹ nấu cơm thơm phức căn nhà nhỏ. Thấy bố quét những tiếng loẹt quẹt trước sân. Bỗng d...
08/11/2024

Ước gì... một sáng thức dậy. Thấy mẹ nấu cơm thơm phức căn nhà nhỏ. Thấy bố quét những tiếng loẹt quẹt trước sân. Bỗng dưng cảm thấy, miễn là được về nhà, phong ba bão táp cũng chỉ nhẹ bẫng như ánh hoàng hôn buổi chớm thu.
--
🌾 Về nhà ăn bát cháo hành - Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!
👉 Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/venha-anbatchaohanh-shopee

07/11/2024

“Thôi đừng buồn”, “Cố gắng vui lên”, “Chuyện đó có gì mà khóc” có lẽ là những câu an ủi vô dụng nhất mà ta có thể dùng để động viên một người. Bởi khi nghe những câu nói ấy, những vấn đề chẳng thể được giải quyết còn ta lại gánh thêm một mối lo của việc liệu mình có đang làm quá mọi chuyện lên không.
An ủi người khác không dễ như ta vẫn tưởng. Những kiểu người khác nhau lại cần những cách thức an ủi khác nhau. Có người cần bạn đưa họ ra ngoài và hít thở, quên đi muộn phiền âu lo. Có người cần bạn đưa ra lời khuyên, cách thức giải quyết vấn đề. Có người chỉ đơn giản là muốn nhìn thấy sự hiện diện của bạn, thấy được rằng bạn đang nghe họ nói, tôn trọng và chấp nhận nỗi buồn của họ. Có người thì sẽ lặng lẽ gặm nhấm vấn đề một mình và khi họ cập nhật mọi thứ cho bạn cũng là lúc họ đã ổn.
Tôn trọng và chấp nhận nỗi buồn của một người là phần khó khăn nhất. Ngay trong những câu “Thôi đừng buồn” đã mang hàm ý bạn không chấp nhận nỗi buồn của họ. Chúng ta luôn có một hành động vô thức, rằng khi một người than thở về chuyện buồn phiền của họ, thì chúng ta phải có trách nhiệm giúp họ thoát ra khỏi nỗi buồn ấy nhanh nhất có thể. Rằng nếu cuộc nói chuyện im lặng quá lâu, mọi thứ đột nhiên trở nên thật khó xử. Chúng ta sợ rằng nếu mình chỉ nghe mà không nói gì thì có nghĩa là chúng ta đang thờ ơ. Nào, giờ thì cùng mổ xẻ xem vấn đề là ở đâu nhé, tại sao lại buồn, tại sao phải đau khổ vì những nguyên nhân như thế. Những lời nói liên tiếp thốt ra. Cứ như thể nỗi buồn là một thứ không được phép xuất hiện, có xuất hiện rồi thì cũng phải nhanh chóng tìm cách mà dập tắt. Việc phủi đi mọi thứ hoặc ngồi phân tích chi tiết mọi thứ sẽ có lúc khiến người lựa chọn tin tưởng bạn lại muốn đóng cửa trái tim với chính bạn.
Hãy cứ để họ được phép buồn. Nhiều khi chúng ta tâm sự vấn đề của mình với người khác không phải là vì cần được giúp đỡ. Thứ chúng ta cần là một người có thể thật tâm lắng nghe những gì chúng ta nói, không phán xét, không phủ nhận. Có lẽ chúng ta vốn đã biết khúc mắc của mình nằm ở đâu, cũng không cần người khác phải xoay xở tìm cách giải quyết hộ, chỉ là những gánh nặng tâm lý khi mang một mình thì thật quá đỗi nặng nề, vì vậy mà chúng ta mới muốn chia sẻ. Và khi lựa chọn chia sẻ, chẳng ai lại muốn nhận về một bài thuyết giảng. Chúng ta cần sự vỗ về, cần sự hiện diện bên cạnh, cần được chấp nhận.
Hai điều có thể giúp an ủi một người, đó là sự im lặng và những cái ôm. Im lặng không phải là chỉ ngồi nghe rồi để mọi thứ trôi tuột. Hãy lắng nghe từ đầu đến cuối, không chen ngang, không phủ nhận. Bạn có thể trổ tài phân tích, giải quyết vấn đề của mình vào một lúc khác, khi họ bình tĩnh hơn và đã sẵn sàng tiếp nhận lời khuyên của bạn. Cứ để sự im lặng được diễn ra theo đúng bản chất của nó. Điều tốt nhất bạn có thể làm cho một người đôi khi là không làm gì cả. Một người khi đang trong trạng thái bức xúc, buồn bã cùng cực sẽ chẳng thể tỉnh táo mà tiếp nhận lời nói của bạn. Những cái ôm là để nói cho họ biết bạn đang ở đây, bên cạnh họ. Đừng làm những điều mà bạn nghĩ là tốt cho họ. Vì chúng vẫn chỉ là những điều mà bạn nghĩ, còn họ chưa chắc đã cần. Quan sát, đặt câu hỏi, để tâm và rồi bạn sẽ nhận thấy điều cần làm để giúp người bạn quan tâm cảm thấy khá hơn.

Khoảnh khắc nhìn tấm ảnh mới vừa chụp hôm qua, rồi nhìn lại tấm ảnh chụp mấy năm trước ngay trên bàn học, ba mẹ mình bây...
07/11/2024

Khoảnh khắc nhìn tấm ảnh mới vừa chụp hôm qua, rồi nhìn lại tấm ảnh chụp mấy năm trước ngay trên bàn học, ba mẹ mình bây giờ khác trước quá. Thời gian trôi nhanh thật, nhưng hình như dòng chảy ấy đọng lại hết trên thân thể ba mẹ. Để rồi khi nhìn rõ dấu vết thời gian in hằn trên gương mặt ba mẹ, tự nhiên mình biết lo, lo rằng ba mẹ chẳng đợi mình được nữa rồi. Mình bây giờ bé quá, muốn ôm ba mẹ vào lòng cũng chẳng xong.

--
🌾 Về nhà ăn bát cháo hành - Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!
👉 Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/venha-anbatchaohanh-shopee

💥 HỘI SÁCH XẢ KHO - MUA 1 CUỐN TẶNG 1 CUỐN 💥👉Thời gian: 8h - 22h từ 8 - 10/11/2024 (3 ngày duy nhất)👉Địa điểm: Complex 0...
07/11/2024

💥 HỘI SÁCH XẢ KHO - MUA 1 CUỐN TẶNG 1 CUỐN 💥
👉Thời gian: 8h - 22h từ 8 - 10/11/2024 (3 ngày duy nhất)
👉Địa điểm: Complex 01, số 29 ngách 31 ngõ 167 Tây Sơn, Hà Nội

Tại Hội sách offline này có vô vàn ưu đãi dành cho các mọt:

✨ Mua 1 cuốn sách tặng cuốn 1 sách!
✨ Sách ĐỒNG GIÁ chỉ từ 10K!
✨ Giảm đến 70% toàn bộ sách!
✨ Mở bán sách hot và các chương trình hấp dẫn trong cả 3 ngày diễn ra hội sách!
✨ Ngoài ra, khi mua sách bạn còn được tặng:
- Hóa đơn từ 200K: Bút nước ngộ nghĩnh, sticker cờ Việt Nam, túi mù...
- Hóa đơn từ 500K: Sổ lò xo, tất dễ thương, móc khóa cute

🎁 THAM GIA LÀ CÓ QUÀ:
Không cần mua sách bạn vẫn có cơ hội nhận quà đỉnh: gấu bông Capybara bự, sách hot miễn phí, thời khóa biểu xinh yêu, bookmark, postcard, đồ ăn tuổi thơ…
👉 Đăng ký nhận quà TẠI ĐÂY: https://tinyurl.com/nhanquahoisachxakhoSkybook-HN

Hẹn gặp các bạn iu ngày mai nhé!!! 😉

“Hôm nay trời đẹp lắm, sẽ rất đáng tiếc nếu cậu chọn rời đi.”“Vậy mình phải chọn một ngày u ám, tồi tệ để bỏ đi ư?”…“Khô...
07/11/2024

“Hôm nay trời đẹp lắm, sẽ rất đáng tiếc nếu cậu chọn rời đi.”
“Vậy mình phải chọn một ngày u ám, tồi tệ để bỏ đi ư?”

“Không, mình thà chọn một ngày nắng đẹp như thế và c...hết trong cái bể t...iêu c...ực của chính mình. Ít nhất mình còn có thể thấy được bầu trời xanh bên ngoài cùng những làn gió nhẹ quấn quýt bên người, ít nhất mình còn cảm thấy thế giới này yêu thương mình đôi chút khi mình rời đi.”

“Đừng rời đi vào một ngày đầy nắng.”

Cậu run rẩy.

“Thà cậu đi vào một ngày mưa, một ngày bão dông kéo đến, để mỗi lần mình nhớ đến cậu, mình biết cậu bỏ đi chỉ về thế giới này tồi tệ quá đỗi. Thà cậu bị bão che mất tầm nhìn còn hơn là thấy rõ thế giới này tươi đẹp thế nào, mình thà tin vào cậu lạc đường giữa những đám mây u tối kia hơn...”

“Nhưng biết sao đây?”

Người bạn bật cười.

“Mình lại muốn rời đi vào ngày đẹp trời như thế đấy, như nói rằng, thế giới này dịu dàng quá đỗi nhưng chỉ dịu dàng vào giây phút cuối cùng ấy hơn.”

Vì chính thế giới này đã đày đọa mình cả ngàn lần trong bóng đêm quái ác kia cơ mà.

Cậu nghe người bạn của mình thầm thì, bóng dáng người ấy nhòe đi hẳn. Ánh nắng hắt lên dáng người gầy gò cùng nụ cười treo trên khóe môi, khoảnh khắc đó rực rỡ
biết bao khi những giọt nước mắt lăn dài trên gò má làm chói lóa đôi mắt này.

Khi cậu chớp mắt một cái, hình ảnh người bạn ấy đã biến mất từ bao giờ.

“hôm nay là một ngày đầy nắng,
mình đã rất vui vẻ khi chọn ngày hôm nay.”

--
🍂 Điểm rơi nơi đáy mắt - macmart
Dành cho những hôm bạn thấy mình không ổn!
Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/diemroinoidaymat-sp

NGÀY MẸ MÌNH KHÔNG CÒN ĐƯỢC GỌI BA ƠI NỮA...Ông ngoại nằm giường bệnh một thời gian rất lâu rồi mới ra đi. Những ngày nằ...
07/11/2024

NGÀY MẸ MÌNH KHÔNG CÒN ĐƯỢC GỌI BA ƠI NỮA...

Ông ngoại nằm giường bệnh một thời gian rất lâu rồi mới ra đi. Những ngày nằm bệnh nhiều mệt mỏi, ông ít khi làm phiền hay than đau với con cháu. Mẹ bảo đấy là những năm tháng ông dễ tính nhất mà mẹ thấy. Bởi trước đây ông luôn khó đăm đăm, nghiêm nghị với tất cả mọi người. Mấy ngày cuối đời, ông bảo mẹ cắt móng tay cho ông, gói gọn tất cả chúng lại trong một chiếc túi nhỏ, để khi nào ông đi thì chôn cùng. Mẹ an ủi ông sẽ sớm khỏe thôi, nhưng vẫn làm mọi thứ thật gọn gàng cho vừa ý ông. Đêm sau khi nghe câu nói ấy, mẹ về nhà ôm ba khóc nấc lên.

Hôm ông mất, mình đang soi gương chải lại lọn tóc con thì một cơn gió nhẹ thổi vào nhà làm gương rơi vỡ. Cùng lúc ấy mẹ nhận được cuộc gọi của các cậu báo tin ông đã đi rồi. Mẹ đứng tần ngần ngay cửa nhà, bối rối không biết phải làm gì. Ba bảo mẹ bình tĩnh, rồi vào trong sửa soạn ít đồ để đưa cả nhà về ngoại. Mấy ngày làm đám cho ông, mẹ khóc hoài chẳng thôi. Mình tưởng chừng mẹ đã khóc cho bằng hết những giọt nước mắt của mấy chục năm cuộc đời.

Mẹ bảo cả cuộc đời mẹ chưa từng gần gũi hay thân thiết với ông. Vì mẹ là đứa con gái duy nhất trong nhà, ông nghiêm nghị, khó tính, mẹ lại rề rà, chậm chạp. Nhưng mẹ biết ông vẫn âm thầm thương yêu mẹ. Vì thương mẹ nên chấp nhận con rể đã có một đời vợ, vì thương mẹ nên luôn đối xử với ba như khách quý trong nhà, mang rượu ngon, thịt thà ra tiếp đãi mỗi lần về chơi. Ông làm vậy để ba một lòng thương yêu và chăm sóc mẹ.

Chắc có lẽ vì vậy mà đến tận bây giờ, mỗi lần nhắc về ông ngoại, ba đều kể với một giọng vô cùng tự hào rằng ba là rể quý, được ông thương nhiều đến nhường nào. Và ba cũng thực hành những điều tương tự ấy cho con rể của mình. Vì ba cũng tin rằng chỉ có thương con rể vô điều kiện, thì con rể mới đối xử tốt với con gái của mình.

Bạn có đang mất kết nối với thế hệ ba mẹ mình không? Mình tin rằng sẽ có lúc chúng mình có vài ba xích mích và bất đồng với ba mẹ. Nhưng nếu nghĩ sâu và rộng ra một chút, có lẽ cách yêu của ba mẹ đang khác với những gì mình mong cầu chăng? Và nếu bỏ qua được, tha thứ được cho nhau khi còn ở cạnh, mình không mong bất kì ai trải qua cảm giác giống mẹ mình, phải đến khi thật sự mất đi rồi, mới cảm thấy sự gắn kết yêu thương ấy.

--
🌾 Về nhà ăn bát cháo hành - Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!
👉 Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/venha-anbatchaohanh-shopee

Trong mắt những đứa trẻ, người lớn toả ra một thứ hào quang mang tên “có thể làm được rất nhiều thứ”.Vì thế mà đứa trẻ n...
07/11/2024

Trong mắt những đứa trẻ, người lớn toả ra một thứ hào quang mang tên “có thể làm được rất nhiều thứ”.

Vì thế mà đứa trẻ nào cũng từng mong lớn lên thật nhanh, để làm được “nhiều thứ” mà chúng muốn.

Thế nhưng hiện thực tàn khốc, lớn rồi lại muốn quay về là những đứa trẻ không cần phải ôm đồm “nhiều thứ” nữa.

Đúng là có những việc chỉ khi lớn rồi ta mới làm được, nhưng đi kèm là rất nhiều thứ khác mà ta phải gánh trên vai. Làm được rất nhiều thứ nhưng cũng phải ôm đồm rất nhiều thứ. Là cái đầu trăn trở mãi không thôi, là những tiếng thở dài dai dẳng, là những giọt nước mắt không rõ lý do, là những cảm xúc sao mà quá đỗi khó chịu. Cái giá của việc làm được “nhiều thứ” sao mà mệt mỏi và phức tạp quá.

Và rồi vào một khoảnh khắc nào đó, ta chợt nhận ra làm người lớn không chỉ là ôm lấy rất nhiều thứ, mà còn là bỏ lại rất nhiều thứ, nhiều đến nỗi như thể chẳng còn gì trong tay nữa. Những mối quan hệ đã hết hạn, những giấc mơ phải gác lại, những ngây thơ thuở mới chập chững bước vào đời…

Cuộc sống không chỉ là níu giữ mà còn là buông. Không chỉ là ôm lấy thật nhiều mà còn là từ bỏ thật nhiều. Không chỉ là kiên cường chiến đấu mà còn là chấp nhận, từ bỏ.

--
🪸 Lạc giữa muôn trùng nỗi buồn - Mớ hỗn độn xinh đẹp
Nơi bạn vẫn tìm thấy điều xinh đẹp ẩn nấp trong những nỗi buồn!
👉 Link đặt sách: https://tinyurl.com/lacgiua-muontrungnoibuon-sp

BA MẸ LÀ GIỚI HẠN, LÀ TỰ TÔN KHÔNG THỂ ĐÁNH ĐỔI CỦA MÌNH...Mình nhớ nhà có thể ăn thiếu trước hụt sau, nhưng ba mẹ chưa ...
07/11/2024

BA MẸ LÀ GIỚI HẠN, LÀ TỰ TÔN KHÔNG THỂ ĐÁNH ĐỔI CỦA MÌNH...

Mình nhớ nhà có thể ăn thiếu trước hụt sau, nhưng ba mẹ chưa một lần từ chối khi mình xin đi học thêm điều mới.

Mình nhớ ba mẹ dẫu nắng hay mưa vẫn kiên trì đạp xe cọc cạch đi họp phụ huynh cho mình, luôn là người ở lại sau cùng của lớp để hỏi thăm và gửi gắm mình cho cô.

Mình nhớ suốt tuổi thơ lớn lên của mình, ba mẹ luôn động viên nhắc nhở:

- Ba mẹ không có gì cho con ngoài chữ nghĩa. Ráng mà học để không khổ như cuộc đời ba mẹ.

Mình nhớ những đêm ba mẹ dậy soi đèn đi bắt cá, những ngày dậy từ mờ sớm gánh lúa, nhổ đậu thuê. Ba mẹ đã làm quần quật, chẳng kể việc nặng nhọc gì trong chừng ấy năm mà chưa từng than mệt mỏi một ngày nào.

NÊN BẤT KÌ AI XUẤT HIỆN TRONG CUỘC ĐỜI CỦA MÌNH, ĐIỀU CƠ BẢN PHẢI LÀM ĐƯỢC LÀ TÔN TRỌNG BA MẸ. NHẤT ĐỊNH LÀ NHƯ THẾ!

--
🌾 Về nhà ăn bát cháo hành - Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!
👉 Đặt sách tại đây: https://tinyurl.com/venha-anbatchaohanh-shopee

🌻 Chill để iu ngày mớiCái gì không thuộc về mình thì đừng theo đuổi nó một cách mù quáng. Mà hãy cố gắng để nó phải bám ...
07/11/2024

🌻 Chill để iu ngày mới

Cái gì không thuộc về mình thì đừng theo đuổi nó một cách mù quáng. Mà hãy cố gắng để nó phải bám đuổi lấy mình.

“Mình sợ một ngày nào đó sẽ không còn được nhận món quà như thế này nữa, lúc ấy chắc chắn mình sẽ khóc hối tiếc vì đã kh...
07/11/2024

“Mình sợ một ngày nào đó sẽ không còn được nhận món quà như thế này nữa, lúc ấy chắc chắn mình sẽ khóc hối tiếc vì đã không dành nhiều thời gian bên ông bà.” Câu nói ấy chạm vào lòng mình như một lời nhắc nhở sâu sắc, nhẹ nhàng mà đầy day dứt.

Có một câu nói mình vẫn luôn tâm đắc: “Nếu mỗi tháng bạn về nhà hai lần, thì một năm bạn gặp người thân 24 lần. Còn nếu mỗi tháng bạn chỉ về nhà một lần, bạn chỉ có 12 lần để nhìn thấy những người yêu thương.” Nghe thì đơn giản nhưng ngẫm lại thật thấm thía. Bao nhiêu lần chúng ta bận rộn với guồng quay công việc, những dự định cá nhân mà quên mất rằng thời gian bên người thân mình cũng như một chiếc đồng hồ cát, từng hạt cát rơi xuống không thể lấy lại.

Tuổi trẻ là những chuyến đi dài để khám phá thế giới rộng lớn, để chạm tới những điều mới mẻ ngoài kia. Nhưng đôi khi, ta quên rằng có một hành trình ngắn hơn, cách ta chỉ vài giờ xe nhưng lại là nơi bình yên nhất – đó là về nhà. Ở đó có người thân, có ánh mắt đợi chờ, có vòng tay luôn mở rộng sẵn sàng ôm ta vào lòng.

Tuổi trẻ cho phép chúng ta tự do và mạnh dạn, nhưng không nên là cái cớ để ta rời xa những yêu thương đong đầy nhất. “Đi nhiều để trải nghiệm,” nhưng cũng nên “về nhà nhiều hơn để trân trọng.” Những khoảnh khắc tưởng chừng bình thường – bữa cơm gia đình, câu chuyện đầu ngày với ông bà, giọng nói dịu dàng của mẹ cha – tất cả là món quà vô giá mà thời gian đang âm thầm lấy đi từng chút.

Nếu hôm nay có thể, hãy trở về và dành thời gian cho những người yêu thương. Chúng ta đi thật nhiều để trưởng thành, nhưng trưởng thành hơn cả là khi biết quay lại để ôm trọn những yêu thương bình dị nhất trong cuộc đời mình.

Chia sẻ từ diệp/

Address

Số 50 Đường 5 Tập Thể F361 An Dương Tây Hồ Hanoi
Hanoi
100000

Telephone

(04) 37172838

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Người Trẻ Việt posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Người Trẻ Việt:

Videos

Share

Category


Other Publishers in Hanoi

Show All