21/05/2024
CHUYỆN LY HÔN
Gần đây, tôi thấy nhiều cuộc hôn nhân đổ vỡ, các cặp vợ chồng kéo nhau ra tòa ngày càng nhiều. Tại sao lại thế? Phải chăng giá trị của hôn nhân, của cuộc sống gia đình ngày càng không được đề cao, xem trọng? Chỉ là suy nghĩ riêng của bản thân tôi về các nguyên nhân thôi, là từ những gì tôi thấy, đúng hay không tôi không dám chắc, vì mỗi nhà, mỗi cảnh.
Một là, cuộc hôn nhân bồng bột:
Họ cưới nhau khi còn quá trẻ, có kinh nghiệm yêu đương nhưng chưa có kinh nghiệm sống, cưới vì lỡ có bầu. Hai đứa trẻ ranh sinh ra một đứa trẻ con, hai bàn tay trắng về sống chung với hai bàn tay trắng, tạo ra một gia đình sáu bàn tay trắng. Phụ thuộc vào gia đình nội, ngoại. Làm nuôi thân thôi còn khó huống hồ gì phải chăm lo thêm một đứa trẻ. Kinh tế khó khăn, áp lực cơm ăn áo mặc, sữa bỉm, con cái học hành. Cái tình yêu bồng bột, cưới chỉ vì lỡ có bầu, vì còn ham chơi bời bay nhảy mà phải mang trách nhiệm làm cha làm mẹ, liệu có đủ lớn để vượt qua giai đoạn khó khăn này không? Rồi đâm ra oán trách, đổ lỗi cho nhau, hận nhau, gây nhau, rồi ly hôn. Bạn trẻ ạ, hôn nhân là chuyện cả đời, xin đừng bồng bột kết hôn khi còn quá trẻ, khi sự nghiệp chưa có, các bạn trẻ có quyền yêu đương, nhưng hãy có trách nhiệm với vấn đề hôn nhân của chính mình để sau này không đổ lỗi cho số phận.
Hai là, cuộc hôn nhân hời hợt, chưa sâu sắc:
Khi quyết định kết hôn, có phải họ đã cân nhắc rất nhiều không? Mối quan hệ yêu đương tìm hiểu của họ đã được bao lâu rồi mà cưới? vài tháng, một năm, hai năm…Tôi nghĩ bao lâu cũng không quan trọng, cái quan trọng đó là họ đã hoàn toàn hiểu về nhau chưa? Chọn bạn đời, nếu cứ nhìn về ngoại hình, về gia sản, về danh vọng và tiền bạc rồi thấy đúng ý mình rồi đây, thì chưa đủ để mà nghĩ về một cuộc hôn nhân bền vững. Đó là một sự lựa chọn rất hời hợt, không sâu sắc. Đừng nhìn vẻ bề ngoài và những lời đối phương nói, hãy xem cách đối phương hành động. Người này, có đáng tin cậy không? Có tật xấu gì mà mình không chấp nhận được? có tôn trọng mình và gia đình mình không? Có tử tế với những mối quan hệ xung quanh người ta không? Có hiếu thảo với cha mẹ ông bà họ không? Khi nào hiểu sâu sắc về phẩm chất, đạo đức, nhân cách của đối phương rồi, toàn diện rồi thì mới quyết định kết hôn. Đừng chỉ nhìn vào cách họ đối xử với mình, bởi khi yêu, ai chẳng thể hiện sự ga lăng, tử tế. Một tình yêu đủ lâu, đủ hiểu nhiều chiều, may ra mới hi vọng bền vững.
Ba là, cưới vì trách nhiệm chứ không phải cưới vì tình yêu:
Họ quen nhau ba bốn năm, tính ra tìm hiểu cũng lâu. Giờ mà bỏ thì cũng tội người ta. Tính ra người ta cũng tốt, thôi thì cưới cũng được. Và họ cưới nhau vì trách nhiệm chứ chưa phải một lòng một dạ tha thiết được cùng chung sống. Lúc yêu đương thì ban đầu cũng vui vẻ dữ lắm. Nhưng mà về chung sống, họ không có tiếng nói chung, cách sống của họ khác xa nhau, quan điểm sống của họ khác nhau, họ không hòa hợp được với gia đình hai bên…và cứ thế đẩy tình cảm của họ ra xa nhau, hôn nhân của họ không hạnh phúc. Trước khi kết hôn, dù bạn đã yêu nhau bao lâu không quan trọng, nếu cảm thấy chán, hãy nói ra, trách nhiệm với mối quan hệ là tốt, nhưng nhắm mắt cưới đại trước sau gì cũng dẫn đến ly hôn. Mà hôn nhân là chuyện hệ trọng cả đời. Trước khi quyết định, hãy chậm lại một chút, lắng nghe trái tim, bạn nhé. Nếu tha thiết mong muốn được bên cạnh, chăm lo cho đối phương cả đời, thì mới kết hôn. Hãy chắc chắn là vì tình yêu, chứ không phải chỉ vì trách nhiệm. Còn lỡ có bầu rồi, thì…tùy hai bạn vậy. Chúc may mắn!
Bốn là, coi thường giá trị của hôn nhân gia đình:
Hôn nhân, tình cảm vợ chồng, gia đình là một trong những giá trị mà mỗi chúng ta nên đặt lên hàng đầu. Xác định là giá trị đó bất khả xâm phạm. Công danh sự nghiệp, tiền bạc của cải, nhà cao cửa rộng, đất đai xe cộ có bao la cũng không quý bằng một gia đình hạnh phúc. Khi mà chúng ta xác định như vậy rồi thì trước khó khăn, hay cám dỗ của cuộc đời, bao giờ chúng ta cũng sẽ nghĩ về gia đình trước khi hành động một điều gì. Điều đó có tổn hại đến vợ - chồng -con cái – cha mẹ của chúng ta hay không? Khó khăn nào cũng tìm cách vượt qua được, mâu thuẫn nào cũng có cách giải quyết được, bằng tình yêu thương, trách nhiệm, nhường nhịn, và tôn trọng.
Hôn nhân của ta, gia đình của ta, không có ai có thể phá được nếu ta thật sự trân trọng và gìn giữ. Và tất nhiên rồi, kết quả của những ai không đề cao xem trọng giá trị của hôn nhân gia đình chính là sự đổ vỡ thôi.
Năm là, quá lứa rồi, thôi gặp thấy cũng được thì cưới đại:
Bạn của tôi, có nhiều người chưa kết hôn, không phải họ không có ai yêu, mà họ chưa tìm được một người tâm đầu ý hợp. Bởi họ biết rõ rằng hôn nhân là chuyện hệ trọng mà. Tuổi đã quá độ sẵn sàng , nhưng trái tim và lý trí chưa sẵn sàng. Thà độc thân vui vẻ còn hơn là kết hôn với người không tâm đầu ý hợp để rồi đổ vỡ, dỡ dang. Đúng rồi, cuộc sống là của bạn, bạn có thể chọn cách sống cho riêng mình, trong vấn đề hôn nhân cũng vậy. Nếu chưa sẵn sàng và chưa chắc chắn về mọi thứ, thì ở độ tuổi nào, cũng đừng nên bước vào một cách nóng vội.
Trong hôn nhân, đôi khi chúng ta yêu đến mờ mắt không thấy được gì, đến khi không sống nỗi trong cuộc hôn nhân đó, vì nhiều lý do mà không thể lường trước được. Lúc yêu toàn thấy màu hồng, cưới rồi lại thấy bảy sắc cầu vồng. Nhận thấy mình bước vào cuộc hôn nhân đó đã sai lầm rồi, không đủ yêu thương để có thể vượt qua, thì ly hôn cũng tốt. Coi như trả xong món nợ nghiệp của kiếp trước. Mạnh dạn bước ra, cho nhau cơ hội yêu đương lại. Nhưng cuộc hôn nhân sau nhất định phải tốt hơn cuộc hôn nhân trước, bạn nhé! Nếu không tốt hơn, thì đừng nên bước vào.
Chắc sẽ có người hỏi tôi, nếu như vậy thì hôn nhân của cô thế nào? Cô có chắc là không đỗ vỡ hay không? Có người ghét ghét lại bảo lót dép ngồi đợi, chống mắt lên xem coi hôn nhân của nó được bao lâu. Bình thường thôi, ai cũng có quyền thắc mắc mà. Hãy hoan hỉ cầu chúc cho cuộc hôn nhân nào cũng bền vững, tòa án bớt xử lý những vụ ly hôn, gia đình nào cũng cơm lành canh ngọt, hôn nhân bớt đau khổ. Chuyện gì chưa tới thì không thể nói trước. Và, hôn nhân bền vững, phải cần sự gìn giữ, trân trọng của cả hai người trong cuộc.
Đôi khi, hôn nhân giống như một trò xổ số, quyết định mua, nhưng chưa chắc thắng, chúc cho cả tôi và bạn nhiều may mắn!
(21/5/2024 – Thùy Dương – Người kể chuyện)