01/10/2025
LẶNG LÀ KHÍ CHẤT – NHU LÀ BẢN LĨNH – THIỆN LÀ GỐC RỄ.
Phàm đời, mấy ai hiểu chữ “lặng”? Người ta thường ưa ồn ào, lời nhiều, việc gấp, tranh giành hơn thua… tưởng thế là mạnh. Nhưng càng ồn ào, càng để lộ hư tâm; càng náo động, càng phơi bày bất an. Thực ra, lặng mới là thanh khí của bậc tĩnh tâm, như vầng trăng lặng lẽ treo giữa đêm, chẳng cất lời mà vẫn soi sáng muôn vật.
I. Lặng – Khí chất điềm nhiên
Người lặng không phải vì hèn yếu, mà là biết khi nào nên nói, nên làm, nên lùi. Lặng là sự vững vàng giữa muôn lời dư thừa, là đá tảng giữa sóng khơi. Người lặng, gặp thị phi không động, gặp bất công không vội tranh biện. Trong lòng sáng như gương, ngoài mặt vẫn điềm nhiên. Ấy là khí chất của bậc trí giả.
II. Nhu – Bản lĩnh vượt lên mạnh yếu
Nhu không phải mềm yếu, mà là biết thuận theo thời, uốn theo thế. Như nước mềm nhưng xuyên được đá, như trúc mảnh mai mà đứng vững trong cuồng phong. Bậc trí giả khi gặp nghịch cảnh không chống, mà biến; gặp hiểm nguy không loạn, mà hòa. Mềm để sống, nhu để tồn, lặng để đi xa – đó là bản lĩnh vượt khỏi khái niệm mạnh – yếu tầm thường.
III. Thiện – Gốc rễ nhân cách
Chữ thiện là căn cội của làm người. Không thiện, chẳng thể an thân lập mệnh. Người thiện không vì khen chê mà đổi dạ, không vì bị phụ bạc mà sinh ác. Thiện không nằm ở lời nói lớn lao, mà ẩn trong chi tiết nhỏ bé: giữ một lời ôn hòa khi bị thô lỗ, giữ một tấm lòng mềm khi đời trở nên khắt khe.
Người biết sống thiện thì thân an, tâm lặng, mệnh bền. Dẫu chẳng vàng bạc quyền thế, vẫn có người tìm đến, vẫn lưu lại phúc đức cho đời sau.