Nga SuSu

Nga SuSu Mình là Nga - hiên đang sống và làm việc ở Malaysia
Mình cũng là 1 photographer ở Malaysia
Chào đón mọi người đến với góc nhỏ của mình🌹

Hôm nay tôi đã gặp được 1 câu hỏi rất hài hước: Mày đi làm bao nhiêu năm ở nước ngoài, sao không mua lấy 1 cái túi hàng ...
28/10/2024

Hôm nay tôi đã gặp được 1 câu hỏi rất hài hước: Mày đi làm bao nhiêu năm ở nước ngoài, sao không mua lấy 1 cái túi hàng hiệu như LV hay dior đồ á. Mang mấy túi bình dân này không đẳng cấp.

Tôi không biết là đùa hay thật. Nếu là thật tư duy ấy thật nghèo nàn.

Mọi người thường hay nhìn vào những món đồ của người khác đeo trên người, bộ quần áo họ mặc để đánh giá họ là người giàu hay nghèo. có người từng hỏi, thậm chí là mỉa mai người khác tại sao không nâng cấp bản thân bằng một món đồ hiệu nào đó.

Thật hài hước khi nhiều người có những suy nghĩ ấy. Nhưng thực tế họ không sai khi cái suy nghĩ đánh giá một con người qua vẻ bề ngoài của họ.

Tôi đã gặp khá nhiều người, họ chẳng phải không thể nỗ lực để có được một chiếc túi dior hay chiếc chanel cả trăm triệu để khoe khoang với thiên hạ rằng bản thân có tiền để sở hữu đồ hiệu, mà chỉ là có thể họ không phải người cẩn thận trong việc bảo quản những thứ đắt tiền, nên họ vẫn là chọn những thứ vừa tầm với túi tiền và khi có hư hỏng cũng không quá tiếc.

Thật ra trong mỗi người, họ có lối sống, suy nghĩ và tiêu tiền của cá nhân khác nhau. Họ còn có nhiều kế hoạch khác hơn là đổ hết tất cả chỉ để muốn nâng tầm đẳng cấp nhất thời.

Cũng như tôi ngày trước sẽ rất ganh tỵ và ước ao những thứ xa tầm với nhưng bây giờ khi những thứ ấy bản thân nhắm chừng có thể nỗ lực được thì tôi lại thấy không quá là ao ước. Mà tôi lại tập trung vào những thứ thiết thực khác hơn.

Ở mỗi giai đoạn, mỗi môi trường sống, giao tiếp và làm việc. Tư duy của con người cũng sẽ thay đổi liên tục. Cho nên rất khó để đánh giá một ai đó thông qua những thứ họ mang, họ mặc.

Tôi có một anh bạn đã từng nói với tôi: chỉ cần mày biết lái xe tao sẽ cho mày mượn con porsche của tao.
Tôi cười: mày ko sợ tao làm hỏng nó sao?
Anh bảo: tao có bảo hiểm và tao có tiền, hỏng tao mua xe khác.

Tôi nhếch mép cười nhẹ: mày thật sự không xót sao?
Anh thản nhiên: tao nói mày nghe, ngày bé t mê xe này lắm, tao cày bừa bao nhiêu năm cũng chie vì muốn nỗ lực sở hữu 1 cái. Đến khi t sở hữu được rồi, t lại thấy bản thân có thể mua thêm vài cái nữa nên nó bỗng trở nên không quá đặc biệt. Cho nên khi mày có thể nỗ lực sở hữu được có cái mày thích rồi, thì lúc ấy thứ ấy không còn quá quan trọng. Vì lúc ấy mày đã có thể mua thêm nhiều thứ như vậy rồi. Cho nên mơ ước để nỗ lực hơn mà thôi. Có tiền rồi ngoài việc tao có thể mua thứ tao thích mà tao còn là được nhiều việc ý nghĩa khác. Chứ hàng hiệu đối với tao hiện tại cũng chỉ là món dùng hàng ngày.

Người làm ra tiền thì họ có quyền dùng tiền của mình theo sở thích, đừng dạy người cách dùng tiền sao cho hợp lý, nó hợp lý với bạn chứ không hợp lý với người khác. Chắc gì người xài đồ hiệu đã sang trọng mà chắc gì kẻ dùng hàng bình dân là phèn chúa :)))

Thế nên, đồ hiệu đối với tư duy của nhiều người là thứ làm cho bản thân mới mẻ thêm chút. Có cũng được không cũng chẳng sao. Dư dả thì sở hữu lấy 1 vài món, cũng là cách yêu bản thân, làm mới mình. suy cho cùng chúng cũng là dùng để phục vụ nhu cầu của con người chỉ là khác nhau về giá trị và sự đánh giá của người đời.

Giá trị thật nằm ở cốt cách mỗi người, giàu hay nghèo cái cốt cách ấy không lu mờ được. Đời lên voi xuống chó mấy hồi. Giữ cho mình một cốt cách đẹp trong mọi hoàn cảnh mới là điều giá trị nhất.

Ai cũng mong trong đời là công chúa của một ai đó, dát lên mình hàng hiệu, khoe với cả thế giới về sự xa hoa của mình, sống lâu mới thấy. Rồi thì khi càng giàu họ càng sống ẩn mình nhiều hơn để tận hưởng sự yên bình sau những năm tháng mệt mỏi với thương trường. Họ sẽ biết cần khoe khi nào và nơi đâu. Đó mới là đẳng cấp.

Ông cha ta đã đổ máu để có được độc lập - tự doCó được rồi hãy cố gắng mà giữ 🇻🇳🇻🇳🇻🇳
01/09/2024

Ông cha ta đã đổ máu để có được độc lập - tự do
Có được rồi hãy cố gắng mà giữ 🇻🇳🇻🇳🇻🇳

Mong manh áo vải hồn muôn trượngHơn tượng đồng phơi những lối mònĐến cuối cùng thì "Danh dự vẫn là điều thiêng liêng cao...
20/07/2024

Mong manh áo vải hồn muôn trượng
Hơn tượng đồng phơi những lối mòn

Đến cuối cùng thì "Danh dự vẫn là điều thiêng liêng cao quý nhất"🇻🇳

VĨNH BIỆT BÁC - người đã dành cả đời cho đất nước !

03/07/2024

Mời mọi người về thăm quê em ゚viralシ

MỘT BỘ TRUYỆN MỚI ĐƯỢC VIẾT. MỌI NGƯỜI CÙNG ĐỌC NHÉ 😇———-THẨM HOA - Chương 1Phịch…Quăng mạnh cái túi xuống chiếc nệm, Vâ...
17/05/2024

MỘT BỘ TRUYỆN MỚI ĐƯỢC VIẾT. MỌI NGƯỜI CÙNG ĐỌC NHÉ 😇
———-
THẨM HOA - Chương 1

Phịch…

Quăng mạnh cái túi xuống chiếc nệm, Vân mệt mỏi nằm sõng xoài trên giường

Thế là… cô lại thất nghiệp!

Công ty khó khăn, nguy cơ phá sản nên cắt giảm nhân sự mạnh. Xui xẻo sao danh sách ấy có cô.
Dán mắt lên trần nhà, đầu óc trống rỗng, cô sẽ sống sao trong vài tháng tới khi tiền nhà trọ vẫn cần, ăn uống vẫn phải chi, còn chưa kể mỗi tháng vẫn phải gửi tiền về nhà, 2 ngày nữa đến hạn học phí của các em.

Công việc này vất vả lắm cô mới xin được sau gần 1 năm rải truyền đơn lý lịch khắp nơi. Chỗ dựa không có, vật chất cũng không, toàn bộ dựa vào sức lực của bản thân mà vật lộn giữa thành phố xa hoa tráng lệ này. Thế mà trời cũng chẳng thương lấy cho tấm thân bé nhỏ vì giờ đây nó lại bơ vơ với 2 chữ “gạo tiền”

Nghĩ rồi, Vân bật dậy, cố gắng sốc lại tinh thần, cầm chiếc điện thoại cũng đã khá cổ tiếp tục dạo quanh các website tìm việc để rải truyền đơn. Sau gần 2h dán mắt vào màn hình cô cũng rải được đôi ba chỗ mà cô nghĩ họ sẽ chấp nhận sự nhỏ bé của cô mà cho cô một chỗ ngồi nhặt vài đồng sống qua ngày đoạn tháng.

Cô lướt nhẹ vào Wechat, ồ 1 cái app mà lâu rồi cô cũng chẳng động vào, ngày trước cô dùng nó để giao dịch với các đối tác bên Trung, giờ thì cũng chẳng dùng tới. Định bụng sẽ xoá bỏ, ấy thế mà Vân lại chần chừ rồi quyết định “nghịch tí xem sao”.
Vân bấm bừa vào “tìm kiếm xung quanh” để xem có ai muốn kết bạn với cô không. Dù chẳng cao ráo xinh xắn như người khác nhưng cô có vẻ ngoài khá ưa nhìn, nét mặt cũng gọi là có duyên thu hút. Trong lúc tâm trạng cũng chẳng khá khẩm hơn thì cô vui vẻ chọn trai trong cái danh sách đang gửi lời mời kết bạn tới mình.

Đang tự mãn với bản thân thì cô bị thu hút với 1 lời mời với chiếc ảnh đại diện khá bắt mắt bằng 1 bờ vai to và nửa chiếc mũi tây cực đẹp.

1 tài khoản không có tên. Chỉ có 1 dấu chấm nhỏ.
Tin nhắn cũng cộc lốc.

- Free?
- Whats up? - cô đáp lại
- Exchange? - Hắn tiếp
- What about? - cô thắc mắc
- Tiền và tình, ok?

- wow, cô nghĩ thầm - lần đầu tiên cô nhận được lời mời thẳng thắn như vậy. Cô bật cười, chẳng biết nên vui hay buồn mà những lời gạ gẫm này đến với cô còn nhiều hơn những lời đề nghị cho 1 mối quan hệ nghiêm túc.

Cô thừa nhận bản thân đã là “phụ nữ” nên với cô cái nhu cầu về điều ấy đôi khi là không thể phủ nhận. Cô cũng gần 30 rồi, ngưỡng tuổi sung sức và ham muốn cũng mãnh liệt, đôi khi nghĩ hơi dâm tục và thỉnh thoảng cũng muốn được nằm thưởng thụ cái cảm giác bập bênh.

Cho nên đứng trước lời mời này, cô bỗng chốc có một chút xao động. Phía thân dưới bất chợt có chút cảm giác thèm muốn. Vân không vội trả lời. Mà lăn lộn suy nghĩ xem bản thân đang thật sự cần gì. Tiền - cô cần, tình cô cũng cần. Nhiều lúc Vân cũng tự cười vào chính mình vì đòi hỏi quá nhiều những thứ không tưởng. Nhưng…liệu nếu nhận lời cô có đang bán dâm trá hình hay chỉ xem đó như 1 cuộc giao dịch tự nguyện?

- Bao nhiêu?
- 50 triệu - phía kia nhanh chóng trả lời như đang đợi cô vậy?
- Tại sao lại mời tôi?
- Vì thích!
- Điểm nào?
- Nóng bỏng!

Vân bỗng cười lớn, vì cô nghe câu này khá nhiều. Nóng bỏng - không biết nó có thực sự phù hợp với cô hay không nhưng nghe qua có vẻ khá thú vị.

- Có yêu cầu gì đặc biệt không? - Vân tiếp
- Theo ý cô thích !
- Ok, địa chỉ - Vân nhanh chóng quyết định
- X###xx, B1 - 20-01.
- Ok!

Vân tắt máy. Và nhanh chóng tắm rửa, tìm cho mình một bộ váy sexy, với chiều cao chỉ 1m52 nhưng khá cân đối, nên Vân cũng hợp với nhiều dạng trang phục khác nhau. Nhưng mặc sexy để đi hẹn hò thì đây là lần đầu.

Ngắm mình trong gương sau khi đã ướm thử đôi guốc cao đính hạt 230k vừa mua trên shopee chưa lâu cùng bộ váy sexy mà Vân đang mặc. Cũng chẳng biết do vô tình hay cố ý mà cô đã mua chúng để giờ đây khoác nó lên cái thân thể bao nhiêu năm không hở hang này.

Đôi gò hồng đào ẩn hiện, vòng eo nhỏ nhắn, vòng 3 nảy nở cùng đôi chân thon gọn. Nhìn tổng thể cũng khá là thu hút. Cô lại tự mãn với giao diện này cũng ít nhất lấy được sự chú ý lúc ban đầu chứ làm sao đàn ông nào bỏ qua được sự đồ sộ này được. Vân cười khúc khích với cái suy nghĩ điên rồ ấy.

Trang điểm nhanh với “kiểu sương gió trong đêm” khoác áo vào, vơ nhanh cái túi và book xe đếm điểm hẹn.

Đứng trước 1 căn hộ cao cấp, xung quanh khá là yên ắng, cô cố gắng che đi gương mặt bằng 1 chiếc khẩu trang vì chiếc camera hành lang đang ở ngay trên đầu cô đấy.

Đến rồi, Hít một hơi. Cô nhấn chuông cửa.
Cánh cửa mở ra, bên trong tối thui, chỉ nghe được một giọng đàn ông vừa đủ lớn: Vào đi !

Cánh cửa vừa khép lại một vòng tay to ôm chặt lấy cô. Cô chỉ kịp kêu lên 1 tiếng “Á” thì âm thanh tắt lịm bởi một bờ môi hầm hập hơi men rượu. Mạnh mẽ luồn chiếc lưỡi đủ to vào khuôn miệng cô, 2 bàn tay ghì mạnh cô xuống chiếc sofa.

Một chút bất ngờ thoáng qua. Cô nhanh chóng hoà nhịp, thật ra dù chưa kịp để nhìn ra đối phương là ai, nhưng sự khẩn trương này lại khiến cô đam mê điên dại, cô cảm thấy cả cơ thể nóng lên, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, cô chờ đợi được bờ môi kìa luồn lách trên cơ thể cô để cô tận hưởng cái cảm giác dục vọng dâng trào sau bao nhiêu năm đã bị quên lãng.

Ấy thế mà động tác mãnh liệt đó bỗng dưng dừng lại. Một chút hụt hẫng dâng lên. Anh ta đi về hướng ban công nhìn ngắm bên ngoài trời bắt đầu đổ cơn mua nhẹ. Ánh sáng bên ngoài phả vào trong, từ phía sau cô thấy được 1 thân hình vạm vỡ, bờ vai to, cánh tay chắc và cái góc nghiêng như hình vậy chỉ khác là lần này ít nhất cô cũng được chiêm ngưỡng được nửa khuôn mặt với chiếc mũi thẳng hơn cuộc đời cô nữa.

Chỉnh lại quần áo có chút xộc xệch. Cô ngồi dậy, lơ đãng hỏi 1 câu:

- Done?
-
Người đang ông không nói gì, chỉ đang nhắp chút rượu, bật chút nhạc và thắp vài ngon nến.
Trên bàn có vài món ăn vặt bỗng chốc làm bụng cô kêu đói. Thú thật là lúc chiều vội đi làm cô còn quên đấy gói mì lót dạ. Làm đến đây lại bụng dạ lại biểu tình.

- Cô chưa ăn tối? - anh ta bỗng hỏi
- Ừ chưa, tôi vôi đi nên cũng chưa kịp ăn gì !
- Cô có muốn dùng 1 chút gì đó, ví dụ như steak chẳng hạn? - anh ta gợi í
- Perfect !

Cô thầm nhảy cẫng lên trong bụng vì steak là món cô rất thích mà nó đắt thì cũng ra tấm ra miếng, một con đỗ khỉ nghèo như cô thì làm sao dám bước vào nhà hàng và mạnh dạn order món đó nếu không có ai đó mời ăn và chi trả. Nói ra thì hơi xấu hổ nhưng và ở cái đất thành phố này, xa hoa sang chảnh là những từ ngữ chưa bao giờ thuộc về cô.

Dưới ánh nến lập loè, cô có thể nhìn sơ qua được căn hộ có lối bày trí khá đơn giản và không nhiều nội thất. Nó giống như 1 căn hộ kiểu “ nào cần thì ghé tạm” chứ cũng chẳng phải sống thường xuyên ở đây. Ngoài ban công còn vài chậu cảnh đã héo khô vì chẳng ai chăm bẵm.

Suy cho cùng cô cũng chỉ là tò mò thoáng qua nên cũng không để tâm mấy đến những thứ không phải của mình, cô vắt chân gác lên ghế, tay bấm điện thoại bộ váy sexy đính đầy hạt long lanh dưới ánh nến mờ tự nhiên thấy cô thật quyến rũ.

Sau khoảng 15 phút cô đã thính được mùi mà cô mê muội đã đang đến gần, một đĩa steak ngon lành được bày trước mắt. Ôi cha mẹ ơi, đút được miếng bò hảo hạng này vào mồm chắc cô mất ngủ cả đêm quá. Sao mà có thể nhìn thôi đã mất hết sĩ diện bản thân thế này.

- Anh tự nấu? - cô hỏi trong khi vẫn dán vào đĩa steak
- Chứ cô nghĩ ai.
- Tôi thật không dám tin lại được ăn ngon ăn đúng món nữa chứ. Xuất sắc. - cô hớn hở.

Anh không nói gì tôi nghe tiếng hừ nhẹ như khinh miệt cô, nhưng không sao, điều cô quan tâm bây giờ là cái bụng đói, làm sao tiết kiệm chứ không phải sĩ diện người khác mời lại từ chỗ đâu. Cô cũng chẳng phải tiểu thư đài cát gì mà cần phải giữ ý giữ kẽ. Quan điểm của cô “có là đớp”, đồ ăn ngon dâng tận mồm tại sao lại từ chối. Ăn đi đã mọi khác tính sau.

Cô say mê chìm đắm trong cái món steak ấy mà không hề để ý đến việc anh vẫn đang nhìn cô. Anh lắc nhẹ ly rượu trong tay, khẽ nhếch mép nhìn người con gái vô tri trước mặt nhẹ nở nụ cười.

Còn tiếp............

Thời gian vừa qua mình có làm điều gì khiến cho ai đó không hài lòng hoặc cảm thấy không vui. Thì các bạn cứ mạnh dạn nh...
09/04/2024

Thời gian vừa qua mình có làm điều gì khiến cho ai đó không hài lòng hoặc cảm thấy không vui. Thì các bạn cứ mạnh dạn nhắn tin góp ý thẳng với mình.

Để tao Block chứ rảnh lắm hả mà sống để làm vừa lòng tụi mày.

Nguồn: sưu tầm.

1 like cho bác tài 👍TỪ CHỐI GIAO ĐƠN HÀNG THỊT CHÓ, BỊ KHÁCH HÀNG ĐÁNH GIÁ 1 SAO, NAM SHIPPER ĐÁP TRẢ “ANH CỨ PHỆT 1 SAO...
31/03/2024

1 like cho bác tài 👍
TỪ CHỐI GIAO ĐƠN HÀNG THỊT CHÓ, BỊ KHÁCH HÀNG ĐÁNH GIÁ 1 SAO, NAM SHIPPER ĐÁP TRẢ “ANH CỨ PHỆT 1 SAO ĐI, HUỶ LÀ HUỶ, KHÔNG NÓI NHIỀU

Mới đây, mạng xã hội xuất hiện đoạn clip ghi lại cảnh một nam shipper tranh cãi với khách sau khi từ chối giao đơn hàng. Thấy món hàng được yêu cầu ship là thịt chó, anh liền từ chối, nhờ khách hàng hủy đơn và nói rằng: "Anh thông cảm, em không có giao mấy đồ này".

Nhận lời từ chối, người đàn ông đầu dây bên kia bắt đầu la mắng kèm những câu ch@ửi t@ục, chất vấn shipper: "... nhận đơn rồi bây giờ đòi hủy là sao?".

Nam shipper đáp trả cương quyết: "Anh cứ đ*ánh 1 sao đi, hủy là hủy, không nói nhiều".

Giải thích về hành xử của mình nam shipper cho biết “Tôi chưa bao giờ nói mình đúng. Tôi đi làm dịch vụ là để kiếm tiền, nhưng tôi thà bị ch@ửi, ăn mì gói qua ngày chứ không kiếm t*iền bất chấp trên sinh mạng của "tụi nhỏ" (loài vật được nuôi làm thú cưng). Quan điểm của tôi vậy. Tôi chỉ hi vọng có thể lan tỏa được tinh thần này đến các shipper khác"

Nửa đêm thấy bộ ảnh này xinh quá..Nó khiến sự yêu cái ánh nắng trong tôi trỗi dậy ghê gớm, trong con mắt người bình thườ...
21/02/2024

Nửa đêm thấy bộ ảnh này xinh quá..

Nó khiến sự yêu cái ánh nắng trong tôi trỗi dậy ghê gớm, trong con mắt người bình thường thì đơn thuần là đẹp. Trong ánh mắt kẻ lãng mạn thì nó lại nên thơ.

Tôi thích nắng. Tôi không biết nó được chụp vào thời gian nào của năm,nhưng tôi đoán chắc vào một mùa nhẹ nhàng cuối năm cũng nên, cái dịu nhẹ này làm tôi thấy bình yên đến lạ. Tôi lại nhớ cái nắng chiều của mùa thu Hàn quốc - cái thứ cảm giác chẳng biết phải diễn tả làm sao vì đẹp thôi chưa đủ.

Tôi muốn chụp một vài bộ với nắng - chỉ với nắng thôi mà không biết sao lại khó thế.. có thể chưa có nguồn cảm hứng hay tại bản thân chưa mở tìm được nguồn nắng mình mong đợi?

“Sau này rồi bạn sẽ hiểu cái chiêu giận dỗi không ăn cơm chỉ dùng được với bố mẹ thôi. Vì thế mong bạn chặng đường sau n...
28/01/2024

“Sau này rồi bạn sẽ hiểu cái chiêu giận dỗi không ăn cơm chỉ dùng được với bố mẹ thôi. Vì thế mong bạn chặng đường sau này dù có gặp chuyện gì uất ức cũng phải ăn thật no, ngủ thật ngon. Chúng ta mà làm sao thì chỉ có những người yêu thương chúng ta mới đau lòng nhất.” 🌿

“Cái gì vốn thuộc về con, con chối từ cũng không được.Cái gì đã không thuộc về con, con mưu tính cũng vậy thôi…Của mình ...
28/01/2024

“Cái gì vốn thuộc về con, con chối từ cũng không được.
Cái gì đã không thuộc về con, con mưu tính cũng vậy thôi…
Của mình trân trọng, của người trả người. Nhân duyên là sợi chỉ, kéo mãi sẽ căng rồi đứt. Thuận duyên, bình đạm đối đãi thôi, mà lâu dài.”

TẾT XƯA..Xưa còn nghèo khó, Tết về thấy vuiGiờ vẫn nghèo mà Tết đến thấy lo 🥹Tết là để trở về nhà, về với s...
06/12/2023

TẾT XƯA..

Xưa còn nghèo khó, Tết về thấy vui
Giờ vẫn nghèo mà Tết đến thấy lo 🥹

Tết là để trở về nhà, về với sự đoàn tụ yêu thương.

Ký ức về tết của tôi nó đẹp lắm, hạnh phúc và rạo rực. Ngày ấy, tôi chỉ chờ nhanh tới tết để các anh chị em họ hàng cùng đến thăm nhà, tụ hội chơi đùa, các bác các dì các cô thì tranh thủ don dẹp nhà cửa, trang trí, cúng bái, ông bà thì gói bánh chưng. Mỗi sáng các bà lại quấn khăn mỏ quạ, cặm cụi ra bếp thổi lửa hồng.

Ký ức của tôi nó in hằn mùi vị bánh chưng chứ không phải bánh tét, dù tôi cũng đã chuyển vào nam sinh sống rất lâu rồi. Nhà ông bà vườn thì rộng, củi không thiếu nên chỉ cần ai đó hô đi nhặt củi thì chẳng ai bảo ai anh em chúng tôi kéo nhau ra vườn nhặt củi về nấu bánh chưng.

Cái thời tiết se lạnh cuối năm như tiếp thêm cái sự ấm cúng, hạnh phúc trong mỗi người. Tôi thích nhất được ngồi trông bánh chưng, nghịch nghịch khều khều mấy cành cũ sắp cháy hết, cả mấy anh chị em đều không ngủ, nói cười rôm rả rồi có đứa còn ngủ gục bên bếp lửa hồng.

Ngày ấy, ti vi là thứ gì ấy khá xa xỉ và hầu như chúng tôi cũng không qua tâm lắm, tôi thích tiếng rè rè từ chiếc radio nhỏ của ông, tiếng trong trẻo từ chiếc loa phường đầu ngõ. Nhà ai khá giả thì có ti vi, vui vui thì chúng tôi chạy vào ké vài chương trình rồi lại đi phá làng phá xóm cùng bọn trẻ cùng xóm cùng làng.

Hôm nào thích thì đòi mẹ cho ra chợ, thấy tiếng còi xem của các tiểu thương bíp bíp, tiếng người nói cười , trả giá rôm rả, cảm xúc ấy khó tả vô cùng. Mặc nhiên cứ gần tết tôi sẽ có quần áo mới đẹp để mặc. nên là tôi háo hức đi chợ lắm, ngoài chợ mọi người hối hả mua mua bán bán để kịp giờ cơm cúng, hoa đào khoe sắc ai cũng tranh thủ mua lấy 1 cành. Mọi thứ trong mắt tôi nhiều màu sắc vô cùng.

Mọi người luôn tự hào được sinh ra và lớn lên ở thành phố lớn, nhưng với cá nhân tôi, người có quê để về lại là người hạnh phúc nhất. Cảm giác được vội vàng hối hả, tranh nhau từng cái vé, chỗ nằm chỉ để được nhanh chóng về quê, rời xa khói bụi, lạc lõng nơi phố thị chẳng mấy ai hiểu được những mong chờ "về quê ngày tết" nó thế nào.

Càng lớn tết càng nhạt và nhiều nỗi lo hơn. Không còn sự hào hứng và háo hức vốn có. Như ngày trước chúng tôi chỉ thích có đồ mới đi khoe bạn bè, mong có khách đến nhà chúc tết, có bao thư đỏ mà không mấy quan tâm được bao nhiêu thì bây giờ áp lực “lì xì” nó cũng chẳng kém cạnh.

Ý nghĩa lì xì ngày Tết là cầu chúc may mắn, sức khỏe và tài lộc cho mọi người. Nhưng buồn thay giờ nó lại là thước đo sự hào phóng, giàu có hay keo kiệt bủn xỉn của con người.

Nhưng dù những cái hay cũng dần hiện đại hoá thì đâu đó giới trẻ ngày nay vẫn có những trào lưu để tái hiện lại những cái hay của thập niên hồi đó. Tìm lại những bài hát mà chính tôi cũng đã từng lãng quên. Đó là một điều tích cực và vui mừng vì dù không được trải nghiệm những cái xưa nhưng các bạn trẻ đã mang cái xưa tái hiện lại ở thế giới hiện đại. Trân trọng lắm những điều tốt đẹp mà mọi người đang luôn cố gắng giữ gìn và phát huy.

Càng đi xa càng mong muốn được ăn tết quê nhà. Khoảng cách không xa nhưng đường về cũng chẳng gần lắm. Chỉ mong tôi mỗi năm một tốt hơn để ít nhất được về nhà vào cuối năm trước khi bước sang một năm mới!

GIÁO DỤC THỜI 4.0 CHO CON TRẺ ĐÂY SAO?
16/10/2023

GIÁO DỤC THỜI 4.0 CHO CON TRẺ ĐÂY SAO?

♥ Cổ tích tình yêu ♥Ngay từ ban đầu , gia đình cô gái đã phản đối việc cô hẹn hò với chàng trai đó. Họ nói rằng nền tảng...
27/09/2023

♥ Cổ tích tình yêu ♥
Ngay từ ban đầu , gia đình cô gái đã phản đối việc cô hẹn hò với chàng trai đó. Họ nói rằng nền tảng của 2 gia đình không giống nhau, và nếu cô lấy chàng trai, cô sẽ phải khổ sở cả đời.
Sự ngăn cản của gia đình làm cho chàng trai và cô gái cũng hay cãi nhau.
Chàng trai thì thấy bị tổn thương, còn cô gái luôn nghĩ chàng trai không thông cảm cho mình, và thường hỏi anh:"Anh yêu em được đến mức nào?".
Chàng trai, vốn không giỏi diễn đạt ngôn từ, nên không phải lúc nào cũng àm cô gái vừa lòng. Cùng với sức ép từ phía gia đình, chàng trai quyết định sẽ đi du học để khẳng định bản thân. Trước khi đi, anh nói với cô gái:" Anh không biết diễn đạt những lời tốt đẹp, nhưng những gì anh biết là anh rất yêu em. Nếu em đồng ý , anh muốn chăm sóc em trong suốt cuộc đời . Anh sẽ cố gắng thuyết phục bố mẹ em. Em cố gắng chờ anh nhé?".
Cô gái gật đầu , và chàng trai đưa cô một chiếc nhẫn đính hôn.
Cô gái ra trường, đi làm , còn chàng trai tiếp tục du học.Họ gửi tình yêu qua những lá thư và những cuộc điện thoại.Dù rất khó khăn nhưng họ không bỏ cuộc.
Một ngày, trên đường đi làm, cô gái bị tai nạn ôtô và khi tỉnh dậy, cô đã thấy mình nằm trong bệnh viện với rất nhiều người thân xung quanh .
Cô thấy mẹ đang khóc. Và khi cô muốn nói một lời trấn an mẹ, cô nhận ra rằng tất cả những gì cô cố gắng phát âm đều không thành tiếng. Cô đã mất giọng nói của mình...
Các bác sĩ nói rằng một phần của não cô đã bị ảnh hưởng, làm cho cô không nói được nữa. Nghe lời mọi người an ủi nhưng bản thân thì không nói được lời nào, cô gái rất suy sụp.
Trong bệnh viện, cô gái chỉ khóc một mình. Còn khi về nhà, tim cô thắt lại mỗi khi cô nghe thấy tiếng điện thoại reo. Cô không muốn chàng trai biết tình trạng của mình, và không muốn mình trở thành gánh nặng, cô đã viết một bức thư cho chàng trai nói rằng cô không thể chờ được nữa.
Cùng với bức thư, cô gái gửi trả chiếc nhẫn. Hồi âm từ chàng trai là hàng trăm bức thư và hàng trăm cú điện thoại mà cô không thể trả lời.
Tất cả những gì cô gái có thể làm, ngoài việc khóc không thành tiếng , là khóc nhiều hơn nữa.
Bố mẹ cô gái quyết định chuyển nhà, hi vọng cô gái có thể quên đi quá khứ mà sống lạc quan hơn.
Trong môi trường mới, cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Cô tự dặn mình hàng ngày phải quên chàng trai đi.
Cho đến một hôm bạn cô tới thông báo rằng chàng trai đã trở về. Cô gái viết ra giấy, dặn bạn đừng nói chỗ ở của cô cho chàng trai biết. Từ đó , cô không nghe tin gì về người mình yêu nữa.
Một năm trôi qua, bạn cô mang tới cho cô một chiếc phong bì, với thiệp mời đám cưới của chàng trai. Trái tim cô gái lại tan vỡ thêm một lần nữa.
Nhưng khi mở tấm thiệp, cô rất ngạc nhiên khi thấy trong đó là tên của chàng trai và tên của chính cô!
Vừa ngẩng lên định hỏi bạn có chuyện gì xảy ra, cô nhận ra chàng trai đứng ngay bên cạnh mình. Anh dùng ngôn ngữ cử chỉ để nói với cô:"Anh đã học ngôn ngữ này suốt một năm qua. Chỉ để nói rằng anh sẽ ở bên em dù thế nao đi nữa, và anh không quên lời hứa của mình. Anh sẽ là tiếng nói của em, vì anh yêu em".
Việc tiếp theo chàng trai làm là đeo lại chiếc nhẫn đính hôn vào tay cô gái....... ♥

Bị người hiểu lầm mà không phân trần, là rộng lượng. Sự việc thật giả, thời gian sẽ cho câu trả lời tốt nhất.Bị người tổ...
03/09/2023

Bị người hiểu lầm mà không phân trần, là rộng lượng. Sự việc thật giả, thời gian sẽ cho câu trả lời tốt nhất.

Bị người tổn thương mà không oán trách, là lương thiện. Tình đời nóng lạnh, thời gian sẽ chứng minh tất cả.

Bị người vu khống mà không buồn giận, là có tu dưỡng. Phẩm chất tốt xấu, thời gian sẽ soi sáng tỏ tường.

Ở đời nhiều khi hơn nhau không phải bạn nhìn thấu bao nhiêu chuyện, mà quan trọng ở chổ biết xem nhẹ những việc gì.

Tấm lòng rộng hay hẹp không phụ thuộc việc quen biết nhiều người hay ít, mà có thể bao dung được những ai.

Người chấp nhận thiệt thòi sẽ không bao giờ bị thua thiệt, sớm muộn gì cũng sẽ có sự bù đắp xứng đáng.

Người nhường nhịn không hề mất đi tất cả, ngoài sự tự tôn, trước mắt bạn sẽ giữ được lòng người.

Nhà văn Dương Giáng từng viết:“Đừng ghen tỵ với cuộc sống của bất cứ ai, bởi vì, dưới đáy nồi nhà ai mà không có nhọ, cu...
03/09/2023

Nhà văn Dương Giáng từng viết:

“Đừng ghen tỵ với cuộc sống của bất cứ ai, bởi vì, dưới đáy nồi nhà ai mà không có nhọ, cuộc sống không phải thế này thì sẽ là thế kia thôi. Vốn dĩ không phải cuộc đời người khác đẹp đẽ vô hạn ra sao, mà là những chuyện phiền toái như lông gà đầy đất họ không có phô ra cho người khác, vậy nên, bạn cứ theo tự nhiên là được rồi.”

Thời gian trôi, con lớn nhanh hơn mẹ nghĩ. Mới 4 tháng thôi mà mẹ đã làm phải đi từ ngạc nhiên này đến ngac nhiên khác. ...
31/08/2023

Thời gian trôi, con lớn nhanh hơn mẹ nghĩ. Mới 4 tháng thôi mà mẹ đã làm phải đi từ ngạc nhiên này đến ngac nhiên khác. trộm vía tỉ lần con thông minh, ngoan ngoãn, tự ăn tự ngủ tự dậy.

Lần đầu làm mẹ, biết bao nhiêu là lo lắng và tìm hiểu. Mẹ bối rối với những cơn đau đẻ, thực đơn ăn uống đến cả những phương thức easy. Mọi thứ cứ như một mớ hỗn độn chạy dài trong tâm trí mà bản thân lại chẳng biết phải nên làm gì là tốt nhất.

Đến cuối cùng, mọi quyết tâm luyện này luyện nọ cũng chẳng bằng nuôi con theo bản năng. Mẹ chợt nhận ra rằng, TRÒ CHUYỆN là cách tốt nhất trong cách phương thức giúp con trẻ phát triển.

Thế rồi cả bố và mẹ thay phiên nhau trò chuyện với con, cả tiếng việt lẫn tiếng anh, hoa. Ngoài việc muốn con nhạy bén hơn với ngôn ngữ thì còn giúp con dễ dàng hơn trong việc tiếp nhận kiến thức sau này.

Mỗi ngày nhìn con lớn lên một chút, mẹ thấy mình lại già thêm đi 1 ít, nhưng con biết không. Có con là điều tuyệt vời nhất của cuộc đời mẹ. Mọi nỗ lực của một đời người cũng chỉ gói gọn trong đôi mắt, nụ cười của thiên thần nhỏ.

Miu miu của mẹ. Cứ ngoan như vậy con nhé. Ước gì con cứ bé bỏng đáng yêu như vậy thôi, nhưng tránh làm sao được quy luật của cuộc đời.

Mẹ không trông mong con phải quyền cao chức trọng, phải đặt nặng địa vị xã hội trong tương lai. Cái đó vẫn còn xa vời lắm. điều duy nhất mẹ mong muốn mỗi ngày luôn được nhìn thấy con khoẻ mạnh và đáng yêu, vui đùa và cười nhiều con nhé.

Mỗi người chỉ có 1 tuổi thơ duy nhất, hãy sống hết mình với tuổi thơ của con. Để sau này con có cái để nhớ.

Yêu con ❤️

🌿" Tôi hy vọng bạn sẽ sống thật vui vẻ, làm điều bạn yêu thích. Khi mệt mỏi hãy dừng lại một chút, hít một hơi thật dài....
27/08/2023

🌿" Tôi hy vọng bạn sẽ sống thật vui vẻ, làm điều bạn yêu thích. Khi mệt mỏi hãy dừng lại một chút, hít một hơi thật dài. Sau đó tiếp tục nỗ lực sống cuộc đời mà bạn mong muốn. "🌿

Address

Kuala Lumpur

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Nga SuSu posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Videos

Share