11/12/2025
Tái hôn ở tuổi 60, ông xã đưa tôi cả thẻ lương rồi bảo: "Bà cứ tiêu thoải mái", nhưng chỉ sau một lần đi chợ, tôi bàng hoàng phát hiện ra bí mật ông giấu suốt mười năm trời
Tôi tên Lựu, 60 tuổi, goá chồng từ năm 48. Cái tuổi đáng lẽ được con cái chăm sóc, tôi lại lủi thủi bán hàng tạp hoá trước hiên nhà, ngày nắng thì đỡ, ngày mưa thì trơn trượt. Hai đứa con đi làm ăn xa, mỗi năm gửi về đôi ba triệu, bảo:
– Má ráng sống khoẻ, tụi con lo cho.
Nhưng tôi biết tụi nó còn phải lo con nhỏ, tiền nhà, tiền học… nên tôi cố không dựa dẫm.
Năm tôi 58, tôi gặp ông Bảy – góa vợ hơn tôi 5 tuổi, sống cách nhà một con hẻm. Ông hay ghé mua chai nước suối, bịch muối, gói bánh con nít. Lần nào cũng cười hiền:
– Bà Lựu bán gì cũng rẻ, chắc lời không được bao nhiêu hén?
Tôi chặc lưỡi:
– Già rồi, kiếm đồng nào hay đồng đó.
Cứ vậy, ông thành khách quen, rồi thành bạn trò chuyện mỗi chiều.
Đến lúc tôi bệnh nằm viện, ông là người đưa đi, đóng tiền viện phí, chờ ngoài cửa phòng siêu âm suốt ba tiếng.
Sau đó, ông ngại ngùng nói:
– Mình có tuổi rồi, bà chịu lấy tôi, tôi lo cho bà phần đời còn lại.
Tôi xúc động đến run tay. Chưa bao giờ nghĩ mình tái hôn ở tuổi 60.
Đám cưới nhỏ, gọn, chỉ hai mâm cơm với họ hàng hai bên.
Ông Bảy bàn tay thô, nắm lấy tay tôi giữa buổi tiệc mà nói:
– Từ giờ, bà không phải lo tiền bạc gì nữa.
Tôi tưởng ông nói cho vui. Ai ngờ…
Hôm sau, ông đưa tôi một thẻ ATM còn nguyên trong phong bì ngân hàng.
– Đây là thẻ nhận lương hưu của tôi. Mật khẩu nè, bà tiêu gì thì tiêu. Đừng ngại.
Tôi phát hoảng:
– Trời đất, ông đưa tôi hết vậy hả? Lỡ tôi bấm lộn thì sao?
– Lộn thì rút lại. Có gì đâu.
– Nhưng… sao ông không giữ?
– Tôi sống một mình quen rồi, với lại bà giữ dùm tôi cho chắc.
Ông nói tự nhiên như chuyện thở. Tôi thấy ấm lòng lạ lùng.
Nhưng điều bất thường nằm ở đây......................ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇👇