MUỘI

MUỘI Cô gái Huế và những câu chuyện xung quanh cuộc sống của mình... Cô gái nhạy cảm nhưng cá tính. Có một chút hướng nội. Là tuýp người của gia đình.

Khi một người dửng dưng, không quá quan tâm đến bất cứ một câu chuyện nào thì hiển nhiên người còn lại cũng chẳng còn mu...
18/04/2023

Khi một người dửng dưng, không quá quan tâm đến bất cứ một câu chuyện nào thì hiển nhiên người còn lại cũng chẳng còn muốn chia sẻ.

Thứ cô ấy cần không phải là những lời gắt gỏng, ánh mắt giận dữ hay những câu nói vô nghĩa,... mà là sự chân thành.

Cô ấy khi tủi thân sẽ liền thể hiện qua đôi mắt sưng húp, qua ánh nhìn vô định và một chiếc tâm hồn mỏng manh. " Ai làm gì mà khóc?", " Nín và ngủ đi"; "Em không coi trọng lời nói của anh đúng không?",..
Bạn có nhận được những câu nói gây tổn thương nhất như vậy giống cô không?

Một đứa trẻ đang ăn sáng cùng bố mẹ của mình, vì ăn chậm nên bị hối thúc, đứa trẻ sẽ phản kháng bằng cách không muốn ăn hoặc là khóc, hoặc là cả hai. Đương nhiên, càng khóc sẽ không thể nào ăn được. Người bố giận dữ hét to: " có ăn không thì bảo?" và ra lệnh: "nín ngay lập tức!". Đứa trẻ lúc này sẽ chẳng những không ăn mà còn khóc to hơn, vậy là, một cái tát như trời giáng xuống mặt đứa trẻ. Nó im bặt, ngưng khóc vì đau, vì sửng sốt và còn vì thất vọng. Mọi người xung quanh đổ dồn ánh mát về phía người bố vì tiếng của cái tát quá lớn, nghe đã thấy xót xa, huống hồ là một đứa trẻ khoảng chừng 6 tuổi. Người thì lên tiếng vì hành động đó, người lại xoa dịu cho đứa nhỏ bớt đau, người thì khuyên ông bố nên là người dỗ dành con. Để tổn thương trong lòng đứa trẻ sớm tan và để nó không phải khắc ghi hành động ngày hôm nay của bố mình trong tim.

Một đứa nhỏ sẽ nhớ mãi những lời hứa mà người lớn đã nói ra với nó, còn người lớn thì luôn đi ngược lại với những lời hứa với người mình thương. Khi yêu, anh hứa sẽ không làm cô phải lo lắng, phải khóc hay buồn phiền vì bất cứ điều gì. Sau khi cưới, anh thay đổi đến cô cũng chẳng còn nhận ra; anh khó tính, không tinh tế, và hay giận dữ. Không còn tìm hiểu nguyên nhân vì sao lại xảy ra chuyện như này, lúc giận sẽ vớ lấy đồ đạc và quăng ngay xuống đất. Chiếc cửa phòng bình thường nghe tiếng kẽo kẹt, hôm nay lại càng xập xệ vì những lần nóng giận của anh. Cô biết những áp lực xung quanh đã khiến anh trở nên như vậy, cô vẫn hỏi han nhưng thường sẽ nhận được câu trả lời: " Anh ổn ". Ổn đến mức mọi sự tức giận bên ngoài sẽ đổ hết lên cô bằng những câu nói gây sát thương nhất.

Nếu hôm nay bạn đọc mẫu chuyện này và thấy bản thân mình trong đó, bản cảm thấy thế nào? Nói mình nghe với nhé!

18/11/2022

Gửi lời tri ân đến quý thầy cô nhân ngày hiến chương nhà giáo 20-11 🌸
Thử sức với chất giọng mới, mọi người có nhận ra không 😂

Cuộc sống này có những thứ buộc bạn phải học cách chấp nhận và dần phải tập quen với những điều đó. Là quen với việc một...
16/11/2022

Cuộc sống này có những thứ buộc bạn phải học cách chấp nhận và dần phải tập quen với những điều đó. Là quen với việc một trong 2 người quan trọng nhất đối với cuộc đời bạn đang dần già đi và không còn hiện diện trên cõi đời này nữa. Là người đồng nghiệp vừa mới cười cười nói nói cùng mình hôm qua, hôm nay bỗng dưng lạnh nhạt vì những điều đồn đoán vốn không đúng sự thật đối với mình. Là người em thân thiết hôm nay đã lên đường đi đến một vùng đất lạ để tập trung cho việc học tập và sự nghiệp sau này, là đứa bạn thân nhất luôn kề vai sát cánh cùng mình suốt những năm tháng qua, hôm nay đã trở thành cô dâu xinh đẹp nhất, sánh bước bên một người lạ vừa bước vào cuộc đời cô ấy chỉ vừa mới mấy năm gần đây. Từ nay, có thể bạn sẽ chỉ là một điểm dừng mà cô ấy đôi khi bất chợt nghĩ đến bởi giờ đây họ đã có một chỗ dựa mới cho họ được một niềm tin tuyệt đối và dài lâu.

Nghĩ đến những điều này, mấy ai mà không thấy chạnh lòng...

Cuộc đời sẽ cho bạn những trải nghiệm quý giá nhất mà sau này nếu có còn gặp lại, bạn có thể sẽ đối diện với nó một cách bình thản và có thể suông sẻ xử lý để bản thân và những người trong cuộc không thấy quá gượng gạo khi có vấn đề nào đó vô tình xảy ra.

Trong tình bạn cũng vậy, tôi từng có một cô bạn thân vào năm cấp 1, cô gái ấy là người đầu tiên chúng tôi biết và làm bạn cùng nhau vào năm 6 tuổi, lúc đó chúng tôi là những đứa trẻ vừa mới vào lớp 1. Cô gái chuyển từ một tỉnh thành lớn nhất nước về học chung mái trường với tôi ở Huế. Cô gái cùng tôi đạp một chiếc xe đạp mini của cô ấy đến trường học cách nhà khoảng chừng 1km, cô gái cùng học những bài học vỡ lòng với tôi, cô gái có cùng sở thích văn nghệ giống tôi và là người bạn đầu tiên cùng tôi đồng hành suốt những năm còn lại của cấp 1.

Hai đứa trẻ chúng tôi có khá nhiều kỉ niệm ngày ấy, nhà cách nhau một con đường nhỏ, đi bộ chưa đến 5 phút là đã gặp gỡ được nhau. Mỗi ngày cùng nhau đến trường, cùng nhau học, cùng nhau vui đùa với các thể loại trò chơi ở thời điểm đó. Cái đứa đang cùng tôi dò lại bài học cho nhau chỉ cần nghe thấy giai điệu của bài hát quen thuộc là có thể cất lời dù đang lẩm nhẩm trong đầu bài học thuộc lòng.

Chúng tôi cùng nhau đi hết những năm cấp 1 vô tư và cả 4 năm cấp 2 sau này nữa. Chỉ tiếc là khi lên cấp 2, hai đứa không còn thân thiết được với nhau nữa. Tôi không còn nhớ vì lý do gì mà mỗi đứa lại có những người bạn mới và dần xa cách nhau. Bây giờ chúng tôi vẫn nhìn thấy nhau, vẫn theo dõi cuộc sống của nhau nhưng là ở trên mạng xã hội. Tôi biết, nếu cô ấy đọc được những gì tôi viết ở đây hẵn là cô ấy nhận ra bản thân mình trong đó. ( Hạnh phúc nhé cô gái, mong bạn những năm tháng sau này luôn rạng rỡ và tự tin nhưng bây giờ)

Tôi có từng đọc qua một bài viết nào đó nói về tình bạn của một nhóm bạn có trên 3 người, rằng: Trong một nhóm bạn thân có trên 3 người sẽ luôn gặp trường hợp một người còn lại trong số đó luôn là đứa bị “ra rìa”. Bạn gặp qua trường hợp này lần nào chưa?
Tôi có một nhóm bạn cấp 2, ngót nghét cũng sát cánh bên nhau 15 năm rồi. Là nhóm bạn cùng tôi trải qua không biết bao nhiêu chuyện, là nhóm bạn thân nhất từ trước đến giờ mà tôi có. 4 đứa con gái, 4 tính cách, 4 hoàn cảnh, gặp gỡ và kề cạnh nhau ngần ấy năm, ấy thế mà tôi luôn có cảm giác mình là đứa hay bị “ ra rìa”. Chúng tôi có thể cùng nhau nói đủ thứ các chuyện trên trời, dưới đất, bàn luận đủ các thể loại, nhưng có một số chuyện tôi vẫn cảm thấy mình không thể hoà nhập được. Có những chuyện tôi luôn là đứa biết sau cùng nhưng qua lời kể của một người khác, hoặc đôi khi ngồi cùng bàn, nói cùng một câu chuyện nhưng chỉ riêng bản thân tôi nghe nhưng không hiểu gì,… Lên cấp 3, cũng chơi với nhóm có 3 đứa, lại cảm giác ấy tồn tại, lại là những lần bất chợt cảm thấy tủi thân.

Tâm lý của một đứa con gái từ 12 – 18 tuổi sẽ khiến bạn dễ suy nghĩ, hay phân bì, so sánh và rất dễ tủi. Sau này khi lớn hơn một chút tôi hiểu được lý do khiến mình dễ có những suy nghĩ như vậy. Trước tiên, tôi nhận ra mình là đứa không có nhiều cuộc hẹn cùng cả nhóm, không thường xuyên gặp gỡ vì điều kiện không cho phép, và bởi rất nhiều các lý do khác của bố mẹ đưa ra vào thời điểm đó để bảo vệ cái sự ngoan ngoãn của con cái. Dễ hiểu thôi, bố mẹ nào cũng hay cằn nhằn và giới hạn thời gian đi chơi của con vì sợ con hư. ( Nói thẳng ra là vì ba mẹ không cho đi chơi nhiều đó)

Như bạn bè nhận xét và tự bản thân tôi nhận biết được rằng mình rất khó tính, khó chịu và dễ giận. Cứ có chuyện gì không vừa ý là mặt sưng mày sỉa, giận cá chém thớt,… đó chính là lý do khiến bản thân tôi luôn tự tách khỏi nhóm và tự cho rằng mình bị “ ra rìa “ là vậy.

Bây giờ khi đã đủ hiểu chuyện tôi nhận ra mình vô cùng trẻ con, tuy nhiên, cái cảm giác này sẽ luôn tồn tại vì sự cố chấp không muốn thay đổi tính cách khi ở bên cạnh những con người đó. Bởi tôi biết họ đã quen và chấp nhận con người tôi là như vậy, chính tôi cũng đã quen với một nhân cách khác khi ở bên những người quá đổi thân thuộc kia. Vậy nên, điều bạn cần làm khi gặp phải tính huống như này là thử một lần nói ra hết tâm tư cho đối phương biết bạn đã và đang nghĩ gì. Hiểu nhau và bỏ qua tất cả tật xấu của nhau chính là cách tồn tại của các nhóm bạn thân có trên 3 thành viên. Còn nếu cảm thấy không còn phù hợp nữa, hay xem như là một bài học để sau này có gặp lại cũng có thể dễ dàng để xử lý một cách khéo léo hơn.

Trong tất cả các vấn đề mà bạn gặp qua ở cuộc đời này hãy tập làm quen và chấp nhận nó nhé. Bởi đó là quy luật, là thứ khiến bạn phải trải qua để thử thách bản thân và giúp bạn trưởng thành hơn mỗi ngày.

Muội, ngày 16/11/2022

ĐƯỜNG DẪN LINK TIKTOK MÌNH ĐỂ NGAY ĐÂY, BẠN FOLLOW VÀ THEO DÕI BÀI ĐĂNG CỦA MUỘI NHA
www.tiktok.com/ ]

09/11/2022

Hãy yêu thương bản thân mình trước và em sẽ thấy cuộc đời này còn nhiều điều tươi đẹp luôn rộng mở chờ đón em …🌸

06/11/2022

Tình yêu của một người bình dị 🧡

Khi tim rung rinh, em biết mình yêu đóKhi môi em mỉm, đã biết đó là yêuKhi lòng liêu xiêu, em biết mình đã đổChỗ ❤️ này ...
01/11/2022

Khi tim rung rinh, em biết mình yêu đó
Khi môi em mỉm, đã biết đó là yêu
Khi lòng liêu xiêu, em biết mình đã đổ
Chỗ ❤️ này trong em cứ thình thịch, lâng lâng.

Ngày được tỏ bày em vâng vâng, dạ dạ
Từ người xa lạ bỗng chốc hoá thành thương
Lần đầu trong em biết tương tư là thế
Mỗi khi đêm về ôm thao thức, nhớ nhung…

Muội
Ảnh: Pinterest

24/10/2022

Có ai đó nói với bạn rằng thu ở Huế cũng đẹp đến nao lòng và làm người ta xao xuyến như thu ở Hà Nội chưa?



📸Huynh Ngoc Quy
📃Muội
🪧Add: Vối Cafe - 106 Lê Ngô Cát - TP. Huế

Giữa vô vàng những sự lựa chọn, cảm ơn vì chúng ta đã lựa chọn nhau. Đồng điệu về sở thích, thấu hiểu và cảm thông, cùng...
21/10/2022

Giữa vô vàng những sự lựa chọn, cảm ơn vì chúng ta đã lựa chọn nhau. Đồng điệu về sở thích, thấu hiểu và cảm thông, cùng khóc, cùng cười, giận thì sẽ nói, vui thì sẻ chia.

_ Muội_
20/10/2022 ❤️

20/10/2022

Khi còn trong bụng mẹ, mình là một hạt đậu.
Lúc mới sinh, mình là một mầm cây nhỏ.
Tuổi lên 5, mình bắt đầu nảy mầm.
Lên 10 tuổi, mình bắt đầu ra lá.
15 tuổi, mình trở thành một cây con. Đủ dinh dưỡng, đủ thời gian mình sẽ phải trưởng thành.
20 tuổi, mình là một chồi hoa bé tí.
22 tuổi, hoa bắt đầu nở rộ. Thân cũng có những chiếc lá, xanh mơn mởn và còn có những chiếc g*i.

Bản thân chúng ta đã là một bông hoa xinh đẹp, xanh và g*i góc nhất. Có lúc mình mềm mại như những cánh hoa, khi thì nhẹ nhàng như những chiếc lá và có khi cũng phải mạnh mẽ như những chiếc g*i. Vậy nên, các bạn có thể yếu đuối nhưng chỉ cho phép mình yếu đuối một xíu thôi nhé. Hôm nay, bất kể là bạn có nhận được món quà nào hay không thì cũng đừng buồn bởi vì bản thân chúng ta đã là những bông hoa đẹp nhất, kiêu hãnh và bản lĩnh nhất. Yêu bản thân mình hơn nữa nhé, vì bạn xứng đáng 🌸

_ Muội _

📸 Muội
Vui lòng không reup!

Thay vì buồn bởi một người nào đó,thử một lần nghĩ lại bản thân ta,sao phải buồn vì một người xa lạta là hoa, là lá, là ...
19/10/2022

Thay vì buồn bởi một người nào đó,
thử một lần nghĩ lại bản thân ta,
sao phải buồn vì một người xa lạ
ta là hoa, là lá, là “ta” mà.

Cuộc đời này không chỉ có riêng ta,
có nắng, có mưa, có lũ chim ca sau vườn ngày hạ
có đàn cá, tách trà, đôi ba lời tình ca
có mẹ, có cha, có bữa cơm sum vầy là đủ mà.

_ Muội _

Chúc tất cả chị em chúng mình một ngày 20/10 thật vui nhé. Chúc những ai đang hạnh phúc sẽ luôn hạnh phúc, những ai đang độc thân trong tim sẽ sớm ngập tràn ánh nắng. Yêu thương 🌸

𝐻𝑜̉𝑖 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑛ℎ𝑒́, 𝑐𝑜́ 𝑏𝑎𝑜 𝑔𝑖𝑜̛̀ 𝑏𝑎̣𝑛 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑐ℎ𝑒̂𝑛ℎ 𝑣𝑒̂𝑛ℎ 𝑘𝑒̂̉ 𝑐𝑎̉ 𝑘ℎ𝑖 đ𝑎̃ 𝑐𝑜́ 𝑔𝑖𝑎 đ𝑖̀𝑛ℎ 𝑐ℎ𝑢̛𝑎 ?Tôi của năm 22 tuổi, vừa ...
19/10/2022

𝐻𝑜̉𝑖 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑛ℎ𝑒́, 𝑐𝑜́ 𝑏𝑎𝑜 𝑔𝑖𝑜̛̀ 𝑏𝑎̣𝑛 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑐ℎ𝑒̂𝑛ℎ 𝑣𝑒̂𝑛ℎ 𝑘𝑒̂̉ 𝑐𝑎̉ 𝑘ℎ𝑖 đ𝑎̃ 𝑐𝑜́ 𝑔𝑖𝑎 đ𝑖̀𝑛ℎ 𝑐ℎ𝑢̛𝑎 ?

Tôi của năm 22 tuổi, vừa tốt nghiệp ra trường tự nghĩ bản thân có thể kiếm một công việc ổn định, lương hàng tháng, ngày làm 8 tiếng, cuối tuần có thể nghĩ ngơi. Ồ, cái thời suy nghĩ còn non dại, bởi đó là việc của suy nghĩ, còn thực tế thì biết kiếm đâu ra…

Thật ra là không phải không kiếm được, mà là chính bản thân mình, tôi tự cảm thấy công việc đó thật nhàm chán. Một đứa không hẳn là hướng nội, vẫn thích đi đây đi đó, vẫn còn đam mê với “ cái chân biết chạy và cái tay biết múa;cái thân không chịu yên và cái đầu luôn tơ tưởng, mộng mơ”. Vậy là, quyết định tập tành kinh doanh. Công việc kiếm ra tiền đầu tiên của tôi là bán hàng ăn online, khởi đầu với Kim chi, trà bí đao, chè khúc bạch, cà phê đóng chai,… và mùa tết với các món dùng để nhâm nhi. Tôi theo đuổi với một niềm mơ ước rằng sẽ có đông khách hàng tìm đến mình nếu mình tự tin rằng tay nghề mình đủ ổn. Tôi có một khởi đầu thuận lợi với sự ủng hộ của cả ba mẹ, của bạn người yêu và các anh chị bạn bè của tôi. Hàng ngày quần quật với bếp núc, ship hàng, nhưng việc quản lý chi tiêu và hướng đi sai cách, tôi dần phát hiện những vấn đề không ổn của bản thân. Tôi bắt đầu chán nản, bỏ bê. Một thời gian sau đó, tôi nhận được thông báo rằng bạn người yêu sẽ nhập ngũ, lúc đó tôi vừa tròn 24 tuổi.

Tuổi 24, đáng lý ra là đã phải ổn định rồi nếu chưa nói là phải phụ giúp cho ba mẹ. Với tôi, chỉ cần tự lo được cho bản thân thôi, ba mẹ chẳng cần tôi phải báo hiếu, phải lo lắng hay gánh vác trách nhiệm gì, trách nhiệm của tôi chính là bản thân mình. Nhưng với một đứa không phải là bám người yêu nhưng mọi thứ tôi làm, mọi chuyện trong đời sống hằng ngày và tất cả những nơi tôi đi qua đều có sự đồng hành cùng anh. Đâu ai biết được một ngày nào đó, bạn mất đi một chỗ dựa tinh thần, không phải 1 ngày, 2 ngày; cũng không phải 1 tháng, 2 tháng mà là tận 2 năm, tôi một lần nữa rơi vào sự chông chênh vô định. Anh đóng quân ở xa, lính tân binh lại không thể dùng điện thoại, mỗi ngày trôi đi tôi không còn thấy năng lượng như trước, tôi nhận ra mình mất phương hướng thật sự. Vốn công việc đã không suôn sẻ, tinh thần lại chẳng còn được như xưa, càng ngày tôi càng “ rơi tự do”. Tôi vẫn có thể tự lo cho mình nhưng cái sự chán nản và tiêu cực ngày càng xâm lấn lấy tôi hơn. Không muốn giao tiếp với mọi người, không hẹn hò cùng đám bạn thân cà phê tíu tít, không tham gia bất cứ một hoạt động nào ở nơi đông người, tôi khép mình hơn. Chỉ khi anh được về đóng quân và thực hiện nghĩa vụ trong khoảng thời gian còn lại ở Huế tôi mới có thể khá lên một chút. Nhưng rồi, chuyện không muốn lại một lần nữa đến với tôi vào cuối năm 2019, ba tôi phát hiện bệnh, căn bệnh quái ác mang tên Ung thư phổi.

Bạn có bao giờ phải trải qua một lúc rất nhiều những chuyện không mong muốn không? Đã bao giờ cảm thấy sao bản thân mình lại bất hạnh đến vậy chưa?

Tôi đã phải “ để trống” chỗ dựa tinh thần của mình 2 năm, bây giờ chỗ dựa vững chãi và chắc chắn nhất của tôi đang phải đối đầu với cái thứ quỷ quái “ nhiều chân” nhưng không thể diệt tận gốc. Chỉ có thể gặm nhấm nó hàng ngày và biết mình phải đối diện với cái chết quá sớm; tôi phải làm gì đây, phải làm gì thì mới tốt cho ba, cho cả gia đình đang rơi vào khủng hoảng và với bản thân tôi nữa. Tôi bước đi mỗi ngày với tiếng bước chân nặng nề, hơi thở dài và những cảm xúc tiêu cực. Điều duy nhất tôi có thể làm cho ba chính là thấy được tôi hạnh phúc, tôi quyết định đính hôn khi ba vừa chỉ mới tiếp nhận hoá trị được 5 ngày, lúc này anh cũng đang phải thực hiện nghĩa vụ chưa tròn 1 năm. Đó cũng chính là quyết định đúng đắn nhất của cuộc đời tôi, bởi ngày cưới trong dự định của 2 đứa lại rơi vào khoảng thời gian cả nước thực hiện giãn cách xã hội vì dịch covid -19. Bạn thấy đó, mọi thứ với tôi chưa bao giờ là suôn sẻ, nhưng bằng một cách nào đó tôi đã vượt qua nó thật diệu kì và tôi hãnh diện với chính bản thân mình. Sau này, khi tôi đã có thể khoác lên mình bộ váy cưới lộng lẫy nhất, ba cũng đã không còn nữa. Tôi và mẹ đã đồng hành cùng ba được một khoảng thời gian 1 năm 3 tháng. Không dài nhưng cũng không ngắn với một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối. Tôi đã cố gắng không để mình buồn quá nhiều bởi sự ra đi của ba, bởi đó là cách duy nhất ba thoát được sự đau đớn, hơn ai hết tôi rất thương ba và để ba ra đi mà không phải luyến tiếc thêm điều gì cũng chính là cách tôi chấp nhận số phận của mình. Tôi chông chênh bước vào tuổi 26.

Cuối 2020, chàng trai của tôi cuối cùng cũng đã hoàn thành nghĩa vụ của mình với tổ quốc. Trong khoảng thời gian này, 2 đứa vẫn mãi loay hoay với những thứ suy nghĩ viễn vông cho tương lai, nhưng quên mất rằng mình cần phải ổn định, không phải cứ bản thân mình thấy ổn thì hẵn là đã ổn. Con cái suy cho cùng vẫn là thứ quý giá nhất mà ba mẹ đã tạo ra, nâng niu từ tấm bé, bao bọc và bảo ban cho đến tuổi trưởng thành. Có câu :” Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”, nên là dù có lớn đến đâu, đã đến tuổi dựng vợ gả chồng thì bạn vẫn là đứa con nhỏ của họ. Việc họ lo lắng và không thể nào yên tâm với con của mình cũng là điều hiển nhiên. Tôi đã làm mẹ lo lắng và trăn trở như thế nào tự bản thân tôi có thể cảm nhận được, nhưng lại không thể đảm bảo với mẹ rằng con đang sống tốt. Mẹ là người bạn thân duy nhất tôi có thể nói hết tâm tư của mình, mẹ hiểu và tâm lý tới mức tôi chẳng thể che đậy được bất cứ một cảm xúc nào. Mẹ cho tôi một hình hài trọn vẹn, cho tôi biết tất thảy những hỷ - nộ - ái - ố trong cuộc đời và là một chỗ dựa cả tinh thần và vật chất. Trước đây, lúc nghĩ đến ngày lấy chồng, rồi không thể sống cùng mẹ nữa tôi đã bật khóc nức nở cho đến khi ngày đó thành sự thật, ngày tôi lên xe hoa, người mẹ thường ngày “ bán” đứa con gái của mẹ lại khóc suốt từ sáng đến khi tôi được rước về nhà chồng. Gả con gần đã vậy nếu tôi lấy chồng xa thì không biết sẽ như thế nào. Mẹ tôi là người mau nước mắt, tôi cũng học mẹ cái “ dở” đó, giờ chỉ cần ai nhắc đến mẹ hoặc lúc nào nhớ mẹ tôi lại khóc ngon lành. 27 tuổi, tôi chênh vênh vì xa mẹ.

Bây giờ, khi tôi đang sắp bước vào tuổi 28, tôi vẫn thấy được sự chông chênh của mình. Những ngày đầu về nhà chồng ít nhiều vẫn phải học hỏi những điều mới, biết như thế nào là gánh nặng gia đình, biết chi trả những thứ trong khả năng và học cách chi tiêu hợp lý. Cái nào là tiền ăn, cái nào để mua sắm, cái nào để đám - tiệc - báo hỷ,… chỗ này là để tiết kiệm cho cuộc sống sau này. Chênh vênh lắm chứ, bởi mọi thứ với tôi đều là đầu tiên. Vậy nên, đối với lứa tuổi nào cũng sẽ có một khoảng chênh vênh khác nhau kể cả khi bạn đã có gia đình, lại thấy những mảng chông chênh này còn đáng lo hơn trước, chỉ cần bạn biết chấp nhận rằng nó đủ thì sẽ đủ. Biết đương đầu với những khó khăn và biết hy sinh bản thân mình ở một mức độ cho phép. Yêu lấy bản thân mình một chút nhé, bạn sẽ còn thấy mình thiệt thòi rất nhiều nữa. Mong bạn đủ dũng khí để đối diện với cuộc sống này ❤️

- Muội -

Address

Vỹ Dạ
Hue
530000

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when MUỘI posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to MUỘI:

Videos

Share