Hoài Thu

Hoài Thu Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Hoài Thu, Digital creator, Hanoi.

16/01/2025

Con 2 tuổi CHẬM NÓI bị hàng xóm chê “T.HIỂU NĂNG”. Có mẹ nào giống như em không?

2 tuổi con mình vẫn không thể bật âm. Người ta còn buông lời cay nghiệt nói thiếu năng trí tuệ. Ngày ấy chỉ mong mỏi con gọi một chữ mẹ thôi là đã quá biết ơn rồi. Vậy mà chỉ sau vài tháng có nằm mơ mình cũng không thể tin được. Con đã bật được âm sau khoảng hai tuần, sau một tháng bập bẹ được rất nhiều từ đơn. Và chỉ hơn ba tháng con nói vanh vách, gọi tên con vật màu sắc hình khối rất sỏi. Thật không ngờ mình chọn cách dễ nhất, rẻ nhất, tiện nhất và bây giờ con hoạt ngôn được như vậy.

Nhiều mẹ hỏi mình áp dụng cách nào thì đây là máy kể chuyện khai sáng của nhà Lollibooks nên các mẹ yên tâm ạ. Mình có tìm hiểu thì nghe kể chuyện là một trong những cách giáo dục hiệu quả bậc nhất, giúp các con đang tập nói hoặc chậm nói học từ vựng và bật âm tự nhiên rất tốt.

Máy có sẵn thẻ nhớ gồm hơn 500 nhạc, truyện thơ được các cô biên soạn nên mình không mất thời gian tìm kiếm, chọn lọc bài cho con nghe. Mình bật 30p - 1 tiếng để con nghe vô thức. Không nhiều nhặn gì nhưng hiệu quả lắm.Thời điểm mở cho con nghe tốt nhất là mỗi buổi sáng khi con thức dậy, khi con chơi và 30 phút trước khi con đi ngủ. Vì đây là khoảng thời gian tiềm thức của con hoạt động mạnh mẽ nhất, giúp con hấp thụ ngôn ngữ một cách tự nhiên. Giai đoạn này mình ưu tiên các bản nhạc nhẹ nhàng. Các câu chuyện và bài đồng dao trong này đều được thu âm, giọng kể dịu dàng giống giọng của mẹ. Được nghe giọng mẹ trong loa bạn ấy cũng thích lắm.

Việc tắm ngôn ngữ cho con bằng cách nghe máy kể chuyện mình thấy rất hữu ích và con cũng tiếp nhận ngôn ngữ trong lúc chơi một cách hiệu quả. Mình thấy hiệu quả nhất là lúc 0-3 tuổi. À, các mẹ cũng đừng nghĩ cho con nghe mỗi máy kể chuyện là con sẽ nói được ngay rồi tới lúc lại bảo em nói điêu thì tội em .

Ngoài việc cho con nghe máy kể chuyện, các mẹ hãy tương tác, trò chuyện với con nhiều vào nữa nhé. Các mẹ hãy ngồi trước mặt con, dạy con bắt chước khẩu hình miệng của mẹ để bật âm. Hoặc khi bé nhìn vào một đồ vật gì đó chúng ta có thể nói với trẻ đây là "quả bóng", "quả cam" chẳng hạn.

Máy này cũng có kèm theo chiếc mic, đổi được 3 giọng khác nhau nên đảm bảo bạn nào cũng mê, ê a suốt ngày. Các mẹ cứ nhìn con mình là biết. Mẹ nào quan tâm đến việc cải thiện chậm nói cho con thì hãy bấm vào link bên dưới đặt mua máy kể chuyện tặng con nha (Link chính hãng đây ạ: https://toy.xhodlings.vn/maykechuyentet?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Thaodp&utm_term=thaocut

15/01/2025

!
?

Con trai em năm nay 4t, gần 6 tháng trước em phát hiện ra những điều khác biệt, một số biểu hiện em chỉ nghĩ đơn giản là thói quen của con. E thấy con hay nhón gót chân đi vòng vòng, mê mải nhìn những chiếc quạt trần quay đều. Con không chơi cùng ai cả, hay thường chọn 1 góc riêng và rất thích quay bánh xe oto. Ai gọi, con cũng không trả lời. Trải qua 6 tháng đổ không biết bao tiền bạc và công sức thì hôm nay đi tái khám lần 3 bác sĩ khen con đã tiến bộ rõ rệt cả về giao tiếp lẫn cảm xúc, tình trạng tự kỷ cải thiện 70% so với ngày đầu đi khám. Vì vậy, hôm nay em chia sẻ bài viết này để các bố mẹ có con tự kỷ đọc và có hướng can thiệp đúng đắn cho con, tránh " tiền mất tật mang".

1.
Lúc đầu, khi thấy con đi nhón gót, em chỉ nhắc nhở qua loa vì nghĩ đó là thói quen bình thường của con. Một lần, tình cờ đọc bài viết chia sẻ về các dấu hiệu tự kỷ, em thấy những gì họ nói rất giống với con mình. Nhưng em đã lướt qua vì không chấp nhận sự thật. Sau vài lần thấy con có những hành động đập đầu vào tường, 2 vợ chồng mới quyết định đưa con đi khám thì bác sĩ kết luận con bị mắc bệnh tự kỷ. Sau khi biết con mắc chứng tự kỷ, hai vợ chồng có quan tâm để ý con hơn nhưng vẫn còn chưa thực sự quyết đoán => con không những không tiến bộ mà còn nặng thêm. Vì vậy thay đổi từ suy nghĩ của các bố mẹ là rất quan trọng.
=> Em khuyên nếu con anh chị đang có biểu hiện này phải đưa con đi khám ngay và phải chấp nhận sự thật con bị tự kỷ, đối mặt với nó để có những cách can thiệp kịp thời cho con.

2.
Bản thân 2 vợ chồng đã làm đủ mọi cách chữa trị cho con từ thực phẩm chức năng, sữa được quảng cáo là chữa tự kỷ, thậm chí cả lễ cầu an... nhưng con vẫn không có cải thiện. Sau 6 tháng thì đây mới thực sự là cách can thiệp cho con e thấy hiệu quả nhất: Đầu tiên e đưa con đi lớp can thiệp 1-1 , em phải chia sẻ thật là sẽ rất đắt, chi phí 300-500k/ buổi, 1 tuần con em học 3 buổi. Nên các mẹ phải tìm được 1 giáo viên can thiệp uy tín cho con thì sẽ có sự cải thiện. Nhưng em đánh giá rằng với số buổi ít ỏi như vậy, tình hình cải thiện của con có nhưng chậm. Trong khi thời gian ở nhà của con rất nhiều, đặc biệt là buổi tối, nên với em can thiệp thêm tại nhà cho con là điều bắt buộc. Nếu muốn con nhanh cải thiện tuyệt đối không được bỏ qua. Vì thử qua rất nhiều cách không hiệu quả nên bản thân e cũng rất ái ngại, nhưng vì đây là giáo cụ cô giáo can thiệp cho con giới thiệu nên e cũng tin tưởng. Giáo cụ can thiệp cho con tại nhà của e cho đến giờ là máy kể chuyện này: https://toy.xhodlings.vn/maykechuyentet2?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Thonq&utm_term=thothaydoi
cách can thiệp tại nhà cho con như sau: Với những đứa trẻ bình thường, chỉ cần nghe một lần là các bạn có thể nhớ, nhưng với con, e phải lặp đi lặp lại hàng trăm lần, cùng con cảm nhận từng thứ một. Khoảng thời gian đầu, e cứ dạy con là con lại quên, e nản lắm. Nhưng e tự vực tinh thần lại vì nếu không tiếp tục cố gắng dạy con liên tục, lặp lại hàng ngày, con sẽ bị thoái lui, rất khó phát triển. Khi dạy con từ “quả táo”, e để con nhìn, cầm, ngửi, thậm chí nếm thử, và phải rất lâu sau, con mới bắt đầu bập bẹ được từ ấy.
Vốn từ của con ít, nên e bật chủ đề “Phát triển ngôn ngữ” cho con nghe mỗi tối các câu chuyện đơn giản, dễ nhớ. E ngồi bên cạnh nghe, rồi đọc cùng con, lặp đi lặp lại đến khi con bắt đầu bập bẹ được những âm thanh đầu tiên. Hai tuần sau, con gọi rõ ràng “ba”, “mẹ”. Chỉ hai từ thôi, nhưng với e, đó là cả một trời hạnh phúc.
E kết hợp thêm các chủ đề “Nhận diện cảm xúc” và “Chữa lành” để con nghe trước khi đi ngủ. Sau khi cho con nghe những câu chuyện về gia đình, tình bạn, và bài học về sự chia sẻ, giúp đỡ,... con đã hiểu hơn về cảm xúc của mình. Dần dần, con không còn la hét mỗi khi không hài lòng, không còn khóc lóc vô cớ nữa.Con cười nhiều hơn, biết ôm mẹ, biết vỗ tay khi được khen. E như thấy ánh nắng đầu tiên sau những ngày mưa dầm.
Ban ngày, E bật chủ đề “Kỹ năng sống” cho con nghe khi con chơi. E thật sự bất ngờ khi con biết tự dọn đồ chơi, biết bỏ rác vào thùng, biết nắm tay mẹ khi đi công viên thay vì chạy loạn như trước. Mỗi thay đổi nhỏ của con đều là một phép màu mà e cảm ơn cuộc đời đã ban tặng.

Nếu các bố mẹ có con bị mắc chứng tự kỷ cũng đọc được bài viết của em thì em chỉ khuyên rằng: Mỗi đứa trẻ đặc biệt cần được sự quan tâm và yêu thương từ bố mẹ nhiều hơn, hãy bắt đầu cho con ngay khi còn có thể. Đừng chờ đợi, đừng trì hoãn – các con xứng đáng nhận được tình yêu thương, sự kiên nhẫn, và những phương pháp can thiệp đúng đắn ngay từ hôm nay. Hãy bắt đầu thay đổi suy nghĩ và hành động của chúng ta để mang đến cho con một tương lai tươi sáng hơn. Nếu cần, em sẽ để link máy kể chuyện - giáo cụ đồng hành cũng con em ở đây để các bố mẹ tham khảo: https://toy.xhodlings.vn/maykechuyentet2?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Thonq&utm_term=thothaydoi

15/01/2025

EM ĐÃ THÀNH CÔNG CẢI THIỆN CON V.I.P (TỰ KỶ) NHƯ THẾ NÀO?

Hầu hết các bố mẹ đều nghĩ trẻ tự kỷ rất trầm tính, không thích nói chuyện, gọi tên không đáp lại, không có sự giao tiếp bằng ánh mắt, đi nhón gót. Thật ra, trẻ tự kỷ còn rất nhiều đặc điểm khác. em sẽ lấy con trai em ra làm ví dụ.

Trước hết, con em bị rối loạn ngôn ngữ, không biết giao tiếp xã hội. Nó không hiểu luật chơi nên rất khó hòa nhập với các bạn nhỏ khác để chơi cùng.

Thứ hai, con rất lập dị, thích đi cùng một đoạn đường hoặc trên cùng một con phố, cứ đi đi lại lại. Nếu không đi đúng con phố đó, nó sẽ la hét, giãy nảy.

Thứ ba, con có nhiều hành động lạ, rất thích vỗ tay, thích quay tròn. Có khi nghĩ đến việc gì đó làm nó vui vẻ, nó sẽ cứ cười mãi.

Ngoài ra, nó còn rất nhạy cảm với âm thanh. Nó rất sợ tiếng máy sấy tóc, cũng rất sợ tiếng máy cắt tóc hoặc tiếng máy cắt tóc tạo kiểu. Cho nên khi còn nhỏ, mỗi lần ra tiệm tóc thì thường phải cắt nhiều lần, có khi phải đến hai hoặc ba lần mới cắt xong.

Điều quan trọng nhất chính là vấn đề cảm xúc. Con rất bướng bỉnh và hay nổi cáu. Khi vấn đề của con không được giải quyết thì thỉnh thoảng nó lại có hành vi bạo lực như tự đánh đầu, đập đầu hoặc tự bóp tay. Trước đây, mỗi khi nó nổi giận mất kiểm soát, tôi đều đánh nó, cũng có những lúc xử lý rất mạnh tay, nói chung là hoàn toàn không quan tâm đến nó, phớt lờ nó. Thực ra, em thấy những điều này đều không ổn.

Sau này, khi đến trung tâm phục hồi chức năng can thiệp, các cô đã nói với em rằng thực ra đánh nó cũng không có tác dụng gì, con căn bản không hiểu tại sao mình lại bị đánh. Vì nó không có khả năng hiểu nên điều chúng ta cần làm là chuyển hướng sự chú ý của nó, để nó bình tĩnh lại một chút rồi hãy dạy dỗ nó, để nó hiểu tại sao mình bị đánh, giúp nó có thêm kiến thức và sự hiểu biết, thì cảm xúc của nó mới dịu lại được một chút. Các cô cũng chỉ cho em cái máy kể chuyện để hỗ trợ điều chỉnh cảm xúc, hành vi và ngôn ngữ cho con ở nhà. em cũng hơi băn khoăn liệu nó có giúp con tôi hiệu quả thật không. Nhưng cái gì cũng phải thử cho con thì mới biết được.

Những ngày đầu, em chọn những bài nhạc nhẹ nhàng, du dương cho con nghe để làm quen với âm thanh. Nhìn con chăm chú lắng nghe, rồi lắc lư theo nhịp khiến cả nhà rất vui. Ít khi nào con lại thể hiện được cảm xúc của mình như vậy. Những ngày tiếp theo, em mở các bài '' phát triển ngôn ngữ'', chọn các câu chuyện ngắn, bài thơ và đồng dao có cấu trúc lặp lại, giúp con dễ nhớ, dễ thuộc. Hai mẹ con ngồi nghe cùng nhau, rồi em dạy con bắt chước, bật âm, đọc lại từng từ một. Ban đầu, con không chủ động nói, khó bật âm ra được từ, em dừng lại, mát xa miệng cho con, cho con chơi trò thổi giấy để cho cơ miệng được hoạt động, lưu thông máu, giúp con dễ nói ra hơn.

Con thích nhất là bài ''Yêu mẹ'', hôm nào máy hết pin, không mở được là con khóc toáng lên. Nhưng may là mua máy được tặng kèm thư viện online, nên em tiện mở trên điện thoại cho con nghe. Sau 2 tuần nghe máy kể chuyện, con đã nói được nhiều từ đơn, đã thuộc thơ, đọc được theo mẹ từ cuối. Ví dụ, mỗi lần mẹ đọc bài thơ ''Yêu mẹ'', mẹ đọc ''mẹ đi'', con nói là ''làm'', mẹ nói ''từ sáng'', con nói '' sớm''.

Sau 1 tháng nghe chủ đề "Kỹ năng sống", con đã hòa nhập hơn với các bạn nhỏ khác nhờ các câu chuyện chia sẻ tình bạn. Mình còn nhớ rõ khoảnh khắc, con chạy ra làm quen với các bạn, không con sợ sệt nữa. Sau 3 tháng, con không còn tự đánh đầu, bóp tay hay nổi giận vô cớ nữa, nhờ nghe các câu chuyện ''nhận diện cảm xúc'' hàng ngày nên con đã hiểu được hành vi nào đúng, hành vi nào sai.

Con cũng quen dần với các âm thanh trắng và âm thanh thiên nhiên, khiến con cảm thấy an toàn hơn trong thế giới của mình, không còn la hét, hay sợ hãi. Giờ con 5 tuổi, không còn sợ đi cắt tóc nữa, biết giúp mẹ thu dọn đồ chơi và quét nhà, biết buồn khi thấy mẹ bị đau. Bản thân em sau khi nghe những câu chuyện cảm xúc cùng con, em học được cách quan tâm con hơn, hiểu được cảm xúc của con và hơn hết là yêu thương con hơn để giúp con tiến bộ mỗi ngày.

Hành trình cải thiện cho con tuy còn dài và nhiều thử thách nhưng hy vọng câu chuyện của em truyền thêm động lực giúp bố mẹ có con tự kỷ. Mỗi ngày chỉ cần cố găng 0,01% cũng đã là một nỗ lực đáng quý, còn hơn là dậm chân tại chỗ để con phải chịu thiệt thòi và bất hạnh. Thời điểm vàng để can thiệp cho con chính là ngay từ hôm nay. Bố mẹ hãy mua tặng con máy kể chuyện giúp con cải thiện tự kỷ, chậm nói ngay nhé: https://toy.xhodlings.vn/maykechuyentet?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Thaodp&utm_term=thaolamchien

13/01/2025

Hóa ra mẹ đã có MỘT HÀNH TRÌNH ĐẦY GIAN NAN khi chữa TỰ KỶ CHO HAI CON, có mẹ nào như em không?..........Hà NỘi......................
Bố mẹ chờ 5 năm để có được 2 con, Vậy mà cặp sinh đôi của mẹ đều mắc chứng tự kỷ. Mẹ đau đớn quá con ơi....

Ngày 5/8/2022
Hôm nay, Bin và Bo cất tiếng khóc chào đời, Bin là anh, còn Bo là em. Chào mừng con đến với thế giới này. Bác sĩ bế hai con đặt vào vòng tay mẹ, bố con đứng bên cạnh cứ mỉm cười, mắt thì đỏ hoe. Trông buồn cười lắm. Mẹ còn nhớ bố nói:
“Cuộc đời mình từ giờ không cần gì nữa, chỉ cần hai con khỏe mạnh là đủ rồi.”

Ngày 23/10/2023
Hôm nay, Bin và Bo tròn 1 tuổi 2 tháng. Trong lòng mẹ chợt bất an... Bin thì cứ nhón gót chân chạy vòng quanh nhà, mê mải xoay bánh xe đồ chơi, rồi chạy quay vòng vòng.
Bo chỉ ngồi lặng yên trong góc, chăm chú nhìn lên bóng đèn, thi thoảng lại hét lên khi nghe tiếng động lớn.

Mẹ gọi, “Bo và Bin ơi'' không thấy con quay đầu hay phản ứng lạ. Mẹ tự nhủ, chắc các con còn nhỏ, không để ý thôi...

Ngày 5/11/2023
Hồi nãy, Bin đang chơi, tự nhiên con tự đ./ập đầu vào tường. Bon thấy thế cũng làm theo. Rồi cả 2 khóc toáng lên. Mẹ luống cuống quá, không biết phải làm sao đây. Mẹ bất lực quá con à...

Ngày 2/1/2024
Hôm nay, mẹ đưa hai con đến bệnh viện lớn trên thành phố khám. Đêm hôm qua, mẹ không tài nào ngủ được. Mẹ chỉ biết cầu mong điều tốt đẹp nhất cho Bin và Bo. Nhưng bác sĩ đọc kết quả chẩn đoán, mẹ như c/hết lặng: Hai bé nhà chị đều bị tự kỷ. Gia đình cần cho đi can thiệp ngay!

Tai mẹ như ù đi, nước mắt cứ chảy mãi. Nhìn các con đang chơi trong góc phòng khám, mẹ vừa thương vừa lo, không biết tương lai của các con sẽ ra sao đây... Sau này, mẹ mà m/ất, ai sẽ là người chăm sóc hai con.

Ngày 15/1/2024
Nhà mình ở quê, không có trung tâm can thiệp nào. Bố mẹ quyết định thuê trọ trên thành phố, đăng ký cho hai con đi học can thiệp. Căn phòng nhỏ chật chội với một chiếc giường tầng, nhưng đầy ắp hy vọng. Mong rằng con sẽ tiến bộ từng ngày...

Ngày 17/1/2024
Hôm nay là ngày đầu tiên mẹ dắt hai con đến trung tâm phục can thiệp. Học phí 1tr/ buổi,, mỗi buổi học 3 tiếng. Nhà người ta đổ cả chục triệu cho 1 đứa đã khổ lắm rồi. Nhà mình là cả 2 đứa. Đúng là người nghèo thường hay xui con ạ. Tiền học, tiền thuê trọ, tiền ăn uống – mọi thứ như một gánh nặng đè lên vai bố mẹ. Mỗi lần, mẹ khóc, bố con luôn động viên: “Vì tụi nhỏ, mình cố gắng được mà. Tối anh chạy thêm grab để kiếm chút tiền để cho con được học”. Mẹ bật khóc...

Ngày 12/3/2024
Mẹ mừng quá Bin Bo ơi. Có cách giúp các con rồi...Hnay mẹ được mách cho chiếc máy kể chuyện khai sáng – một chiếc máy không có màn hình, chỉ phát ra âm thanh những câu chuyện, bài hát, và âm thanh trắng dịu nhẹ, đặc biệt phù hợp cho các con...

Mẹ nghe nói, chiếc máy này giúp con mình phát triển ngôn ngữ và học kỹ năng sống.” Mẹ không tin lắm. Nhưng nghĩ rằng, nếu có một chút hy vọng nào có thể giúp các con, mẹ nhất định phải thử.

Ngày 15/3/2024
Mẹ bắt đầu bật máy kể chuyện mỗi ngày cho Bin và Bo. Buổi sáng, khi các con đang chơi, mẹ bật chủ đề “Phát triển ngôn ngữ” với những câu chuyện lặp đi lặp lại, nhịp điệu chậm rãi. Vừa nghe, mẹ vừa ngồi trước mặt con, đọc theo, dạy con bắt chước theo khẩu hình miệng của mình để nhại theo.

Tối trước khi ngủ, mẹ chọn chủ đề “Nhận diện cảm xúc,” với những câu chuyện kể về gia đình, tình bạn, lòng yêu thương để con biết chia sẻ, hiểu được cảm xúc của mình

Ban đầu, cả hai con chỉ ngồi im, không phản ứng gì, nhưng mẹ vẫn kiên nhẫn. Mỗi ngày mẹ ngồi bên cạnh, nhắc lại từng từ, từng câu, lặp đi lặp lại để các con nghe quen dần.

Ngày 2/4/2024
Điều kỳ diệu đầu tiên đã xảy ra. Sau hơn 2 tuần, Bo quay đầu lại khi mẹ gọi tên. Mẹ không dám tin vào mắt mình, liền gọi thử lần nữa:
“Bo ơi, con đâu rồi?”
Con ngoảnh lại, ánh mắt long lanh nhìn mẹ như muốn nói: “Con đây.”

Còn Bin, con bắt đầu bập bẹ những âm đầu tiên: “ba,” “ma.” Mẹ ôm chặt hai con vào lòng, nước mắt tuôn rơi vì hạnh phúc.

Ngày 15/5/2024
Nhìn Bin và Bo tiến bộ từng ngày. Bố mẹ vui lắm. Bo không còn hét lên mỗi khi nghe tiếng động lớn, mà đã biết ngồi chơi ghép hình với anh trai. Còn Bin, con đã nói được câu ngắn: “Mẹ ơi, bế!”

Khi bật chủ đề “Kỹ năng sống,” mẹ dạy các con cách dọn đồ chơi, tự lấy cốc uống nước. Dần dần, hai anh em đã biết cùng nhau dọn đồ chơi, biết cười khi được mẹ khen và chia sẻ đồ ăn ngon cho bố mẹ.

Ngày 10/1/2025
Hôm nay là một ngày đặc biệt. Cả nhà mình cùng nhau ăn mừng vì lần đầu tiên, Bin và Bo có thể tự giới thiệu về mình đầy đủ.

Lúc ở nhà bà ngoại, Bo nhìn bà, chắp tay chào: “Cháu là Bo ạ!” Rồi Bin nhanh nhẹn nói theo: “Cháu là Bin, cháu chúc bà năm mới vui vẻ!” Cả nhà vỡ òa trong hạnh phúc. Bố con cười mà mắt ngấn lệ, mẹ thì chạy lại ôm hai anh em vào lòng, cảm giác như bao vất vả đã được đền đáp xứng đáng.

Mẹ biết hành trình này vẫn còn dài, nhưng nhìn hai con nắm tay nhau, mỉm cười rạng rỡ, mẹ tin rằng mọi khó khăn đều có thể vượt qua.

Yêu hai con nhiều,
Mẹ của Bin và Bo.

Nếu các bố mẹ có con bị mắc chứng tự kỷ cũng đọc được bài viết của em thì em chỉ khuyên rằng: Mỗi đứa trẻ đặc biệt cần được sự quan tâm và yêu thương từ bố mẹ nhiều hơn, hãy bắt đầu cho con ngay khi còn có thể. Việc học với con chưa bao giờ là đủ, can thiệp cho con là điều cần thiết. Song, hãy đồng hành cùng con tại nhà bằng các chủ đề phát triển ngôn ngữ, cảm xúc, kỹ năng sống cho con qua chiếc máy kể chuyện này: https://toy.xhodlings.vn/maykechuyentet?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Thaodp&utm_term=thaotwin để con có thể cởi mở hơn và phát triển bình thường như bao đứa trẻ khác. Bố mẹ hãy mua tặng con và bắt đầu can thiệp tại nhà cho con ngay nhé!

10/01/2025

Xin lỗi con, giá như mẹ được làm mẹ lại một lần nữa, thì con sẽ không bị chậm nói

Con trai của mẹ, hôm nay mẹ viết những dòng này cho con, để sau này khi lớn lên, con biết rằng hành trình con học nói là cả một chặng đường đầy nước mắt nhưng cũng thật kỳ diệu.

Ngày con chào đời, cả nhà vỡ òa trong niềm vui, nhất là ông bà nội, vì con là cháu trai đích tôn mà ông bà luôn mong đợi. Mẹ cảm thấy nhẹ nhõm vì đã làm tròn trách nhiệm của mình. Nhưng đến khi con hơn 2t mà vẫn chưa nói được, mẹ bắt đầu lo lắng. Con chỉ chạy nhảy khắp nơi, k gọi “mẹ,” muốn cái gì thì con chỉ biết kéo tay mẹ hay nằm khóc lóc ăn vạ. Con muốn cái gì, chỉ cần chỉ tay là ông bà đều chiều ngay, con k cần phải nói từ nào. Ipad lúc nào cũng kè kè bên người. Đưa con đi khám, bác sĩ nói con bị chậm nói không phải do bệnh lý mà vì ít được giao tiếp.

Lúc ấy, mẹ như sụp đổ. Mẹ nhận ra rằng chính mình đã k dành đủ thời gian trò chuyện với con. Ví dụ như những lần con tè dầm, mẹ chỉ lẳng lặng thay tã mà k nói: “Ôi, con trai mẹ tè rồi à, để mẹ thay tã cho con nhé.”
Chính sự im lặng ấy khiến con xa lạ với ngôn ngữ, và mẹ tự trách mình nhiều lắm.

Mọi chuyện k chỉ dừng lại ở lo lắng cho con, mà mẹ còn chịu áp lực từ nhà nội. Ông bà k thông cảm mà đôi khi còn nói những lời cay nghiệt: “Sao cháu trai nhà này lại chậm chạp thế?” Hay: “Chắc tại mẹ nó k biết dạy.” Có lần bà nội còn dẫn người yêu cũ của ba con về nhà, bảo rằng:
- “2 đứa làm lành đi” Mẹ nghe ba kể lại mà lòng tủi thân k sao tả xiết.
Nhiều lần mẹ nghĩ đến việc ôm con về nhà ngoại để tránh xa tất cả những áp lực ấy. Nhưng may mắn là ba con luôn bên cạnh, động viên mẹ, và chính ba đã tìm ra giải pháp giúp con.

Ba mang về một chiếc máy kể chuyện khai sáng. Ba bảo trong đó có giáo án “Phát triển ngôn ngữ” được nghiên cứu bởi giáo sư Đại học Harvard, đã được chỉnh sửa, biên soạn độc quyền phù hợp với trẻ em Việt Nam. Dù lúc ấy mẹ không kỳ vọng nhiều, nhưng mẹ vẫn thử, vì con.

1. Mỗi ngày, mẹ bật máy kể chuyện cho con nghe những bài thơ, đồng dao, ca dao. Mẹ để con nghe thụ động khi chơi, khi tắm, cả trước khi đi ngủ. Ban đầu, mẹ chỉ thấy con thích thú lắng nghe mà chưa bậm bẹ được. Nhưng 2 tuần sau, con đã bật lên những âm đơn đầu tiên: “ba,” “ma.” Lần đầu tiên nghe con gọi “ba,” trong bữa ăn, cả nhà òa khóc trong niềm vui. Mẹ ôm con mà k cầm được nước mắt. Bữa cơm chan nước mắt nhưng lại là niềm hạnh phúc vô bờ.

Sau 2 tháng, con k chỉ nói được từ đơn mà còn ghép từ đôi như “Mẹ ơi,” “Bà ơi.” Mỗi ngày, mẹ luyện tập với con, nói chuyện với con nhiều hơn, đặt câu hỏi ngắn để con trả lời. Có lần mẹ hỏi:
- “Con muốn gì?”
Con nói:
- “Con bánh!”
Lúc ấy, bà nội ngồi bên, nhìn con với ánh mắt dịu dàng khác hẳn trước kia. Bà còn nói:
- “Giỏi quá, cháu bà đã biết nói rồi!”

Mẹ nhớ nhất là lần con đọc bài thơ tặng ông bà:
“Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm,
Tóc bà trắng như mây.."
Ông bà cười mãi không ngớt, còn khen mẹ dạy con khéo, nhưng mẹ biết, đó là nhờ những câu thơ trong máy kể chuyện mà con đã nghe hàng trăm lần. Mẹ chưa bao giờ nghĩ, chỉ vài câu thơ lại có thể khiến trái tim chúng ta ấm áp hơn rất nhiều.
Giờ đây, con đã hơn 3 tuổi, k chỉ nói được mà còn biết kể những câu chuyện ngắn, biết chào hỏi lễ phép, và thậm chí còn đọc thơ để làm bà vui. Ông bà đã thay đổi hoàn toàn, k còn trách mẹ mà còn tự hào khoe với họ hàng rằng cháu mình giỏi giang, lễ phép. Mỗi khi ra ngoài con luôn thích nắm tay mẹ, áp đầu vào vai ba, hay bóp chân bóp tay cho ông bà, vì con hiểu được rằng, đó là những người yêu thương con nhất thông qua các chủ đề "Yêu thương gia đình" con được nghe trong máy.

Con trai của mẹ, mẹ viết những dòng này không chỉ để kể lại hành trình kỳ diệu của con, mà còn để nhắc nhở bản thân rằng, khó khăn nào cũng có thể vượt qua nếu mẹ con mình kiên trì. Nhìn con từng ngày trưởng thành, mẹ biết rằng mọi áp lực, nước mắt, và cả những đêm mất ngủ đều thật xứng đáng. Mẹ mong rằng bất kỳ ba mẹ nào cũng có thể tìm thấy niềm hy vọng như gia đình mình.

Con trai em đang dùng máy này, ba mẹ thử cho con nhé. Sang năm mới, biết đâu nhờ máy kể chuyện con chúng ta lại có một khởi đầu mới thật tuyệt: https://toy.xhodlings.vn/loatamngonngu?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Phuonglp&utm_term=Phuongcauxin

09/01/2025

TÂM SỰ CUỐI NĂM CỦA MỘT NGƯỜI MẸ CÓ CON CHẬM NÓI

Giữa tháng 8/2023, sau khi em cho con đi khám ở Nhi TW, bác sỹ kết luận là Bảo - con trai em bị chậm phát triển ngôn ngữ trí tuệ hơn so với các bạn, cần đi học can thiệp 1h/1 ngày. Trong lúc hoang mang, hối hận vì không làm tròn vai trò của một người mẹ, em đã đăng bài nhờ sự giúp đỡ của mọi người trong nhóm và may mắn nhận được vô số lời động viên, tài liệu của các bố mẹ đi trước đã giúp em có thêm động lực trong quá trình đồng hành cùng con tập nói.

Nhìn lại hành trình hơn 5 tháng vừa qua đồng hành cùng con, điều đến giờ phút này em cảm thấy tự hào nhất đó là đã có quyết định dám đối mặt để tập trung thời gian đồng hành cùng con trong quá trình tập nói. Con hiện tại 3 tuổi, đang bắt đầu tập ghép câu dài và có nhiều tiến bộ rõ rệt. Cũng nhờ sự cố gắng nỗ lực của hai mẹ con nên hôm nay em quyết định chia sẻ lại toàn bộ hành trình đồng hành của hai mẹ con từ ngày đầu tiên, hi vọng có thể truyền thêm được động lực cho các bố mẹ có hoàn cảnh tương tự ạ!

PHẦN 1: CHUẨN BỊ TÂM LÝ ĐỂ ĐỐI DIỆN VỚI SỰ THẬT

Em năm nay 29 tuổi, xuất phát là một người học về sư phạm, nhưng lại quản lý cho một cửa hàng chuỗi của một Công ty về thực phẩm nên ca kíp thay đổi nhiều. Chồng em làm bộ đội, ít khi về nhà nên công việc của hai vợ chồng khá bận.

Gia đình em trước ở cùng ông bà, nên phần lớn thời gian con với nhà với bà. Khi bố mẹ đi làm con chưa dậy, khi về thì con ngủ rồi. Cũng vì mải mê công việc và phó mặc lại cho ông bà, nên dù con đi lớp từ sớm nhưng vẫn CHẬM hơn các bạn vì không có môi trường giao tiếp, ít tương tác và xem tivi nhiều. Bảo không hòa đồng với mọi người, bám rịt mẹ, hay mè nheo, bật âm vô nghĩa nhiều.

Thời điểm ây, ông bà cũng có tuổi, khuyên 2 vợ chồng xem xét công việc để dành thời gian cho con vì thấy Bảo đều không ổn về cả thể chất và tinh thần. Có lẽ, đây là khoảng thời gian chông chênh và khủng hoảng nhất đối với một người mẹ như em. Tối ngày, em lên mạng tìm các cụm từ: biểu hiện chậm nói, dấu hiệu phổ tự kỉ, làm bài test thử cho con, thấy dấu hiệu nào cũng na ná giống. Em bắt đầu tiêu cực, nghĩ ra mọi trường hợp xấu nhất, hoang mang tột độ và sợ người ta dò xét, sợ con bị dè bỉu.

Chồng em bắt đầu liên hệ với các bạn làm bác sĩ ở bệnh viện Nhi TW để cho con khám dinh dưỡng và chậm nói. Đến khi bác sỹ trả kết quả, con bị suy dinh dưỡng và chậm phát triển ngôn ngữ trí tuệ.

Em buồn và suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy hối hận vì quá bận kiếm tiền, rồi cuối cùng để Bảo bị như vậy. Trong khi đó tuổi thơ của em bố mẹ cũng bận rộn kiếm tiền và em cũng đã tự hứa với lòng mình: không bao giờ để con rơi vào tình cảnh ấy, và thế rồi vòng quay vẫn cứ lặp lại một cách vô thức.

Thời điểm chênh vênh ấy, chồng em là chỗ dựa và động viên vợ rất nhiều. Bác sỹ có chỉ định con cần về học lớp can thiệp 1h/1 ngày, cắt tivi, cần nhiều thời gian đồng hành cùng con, và tái khám sau 2 tháng can thiệp.

Và thế là cả nhà sắp xếp lại công việc, thời gian để đồng hành cùng Bảo. Em quyết định nghỉ công việc hiện tại và chuyển hướng sang làm công việc khác tự do thời gian để đưa đón và chăm sóc Bảo.

Em đăng kí chọn lớp cho con khung giờ 17-18h chiều hàng ngày từ thứ 2 đến thứ 6, sáng Bảo đi học, chiều 16h30 con về, mẹ tắm rửa và đưa con đi lớp. Thời gian đầu thì em ở lại 1h đồng hồ để xem cô dạy con thế nào và con có thích nghi tốt không. Hôm đầu tiên hai mẹ con cùng vào học với nhau, Bảo cũng có khóc và không hợp tác lắm, nhưng rồi con cũng quen hơn, dần về sau thì mẹ đưa Bảo đi xong về cơm nước để kịp giờ con đi học về có cơm ăn ngay.

Giai đoạn đầu này là giai đoạn mệt mỏi, chán trường và suy sụp nhất. Với kinh nghiệm của bản thân mình, em mong các mẹ đừng như em đi tìm thầy thuốc google mà hãy cố gắng sắp xếp thời gian để đưa con đi khám sớm nhất có thể, vì nếu chậm sẽ bỏ qua mất giai đoạn vàng can thiệp cho con, sau này rất thiệt thòi.

Hơn thế nữa, mình cần bác sỹ có chuyên môn thăm khám để có định hướng tốt nhất cho con để con có thể hòa nhập với các bạn hơn. Vì chậm nói, con không thể thể hiện hết nhu cầu nên con rất dễ ăn vạ, quấy khóc.

PHẦN 2: HÀNH TRÌNH CẢI THIỆN CÙNG CON

Sau khoảng 1 tháng đưa con đi học can thiệp, em bắt đầu thấy Bảo có tiến bộ nhỏ. Nhưng em hiểu rằng, để con thực sự tiến xa hơn, gia đình cần tìm thêm các phương pháp bổ trợ để đồng hành cùng con hiệu quả hơn. Rồi em được 1 người bạn chỉ cho cái máy kể chuyện giúp hỗ trợ con phát triển ngôn ngữ. Ban đầu, em cũng nghi ngờ, nhưng nghĩ rằng có thêm một cách để giúp con thì cũng đáng thử.

Em tìm hiểu và quyết định mua máy kể chuyện về cho Bảo. Vừa mới bật lên, con lập tức bị thu hút sự chú ý bởi máy. Em đặt máy rồi ngồi cạnh con, bật những câu chuyện ''Phát triển ngôn ngữ'' có nội dung ngắn, dễ hiểu. Vì con ít vốn từ, việc cho con nghe như một cách học từ vựng thụ động. Tuy nhiên, em cũng phải đọc nhại theo, hoặc kể lại cho con sau khi nghe xong mỗi câu chuyện, vừa nói vừa miêu tả biểu cảm, sd cử chỉ tay để con dễ hình dung. Rồi dạy con nói, bắt chước theo khẩu hình miệng của mẹ. Chồng em dù bận rộn nhưng mỗi tối vẫn dành chút thời gian nghe cùng con, đôi khi anh còn nhập vai nhân vật trong truyện, làm Bảo thích thú hơn.

Dần dần, chiếc máy kể chuyện không chỉ là một công cụ mà trở thành người bạn thân thiết của con. Mỗi tối, sau giờ học can thiệp, hai mẹ con lại có “giờ kể chuyện đặc biệt.” Hai mẹ con cùng nhau nghe các câu chuyện về tình yêu gia đình, bài học chia sẻ,... Dần dần, con biết giúp mẹ xếp gọn đồ chơi, hay để dành mẹ viên kẹo, yêu lắm.

Sau 2 tháng, con bắt đầu phát âm rõ hơn, ghép được các từ thành câu, dù đôi khi vẫn sai ngữ pháp nhưng em thấy vui lắm. Có lần, Bảo chạy lại ôm máy, líu lo: “Mẹ ơi, Bảo thích bạn máy lắm.” Những câu nói đơn giản ấy thôi cũng đủ khiến em rưng rưng nước mắt.

Chồng em cũng nhận ra sự thay đổi ở con. Trước đây, mỗi lần bố về phép, Bảo thường lặng lẽ hoặc chỉ bật những âm vô nghĩa. Nhưng giờ đây, con đã chạy ra cửa, gọi to: “Bố, bố về!” Cảm giác ấy thật sự không thể diễn tả bằng lời, đến chồng em một người mạnh mẽ còn suýt khóc.

Cùng với sự kiên trì của cả nhà, sự hỗ trợ của cô giáo can thiệp và chiếc máy kể chuyện, sau 5 tháng, Bảo đã ghép được những câu dài hơn: “Mẹ ơi, Bảo đi chơi công viên được không?” hay “Bố ơi, Bảo muốn ăn cơm với trứng.” Những câu nói ấy, tưởng chừng đơn giản, nhưng với em, là cả một hành trình đầy nỗ lực.

Giờ đây, em nhận ra rằng chiếc máy kể chuyện không chỉ giúp Bảo học từ vựng, mà còn rèn luyện sự tập trung và kích thích trí tưởng tượng. Con không còn xem tivi nhiều như trước, thay vào đó, con tự bật máy nghe những câu chuyện về bạn thỏ trắng, chú chim sẻ hay cây táo thần kỳ.

Tuy hành trình phía trước chắc chắn còn dài, nhưng em tin rằng, chỉ cần gia đình luôn sát cánh bên con, mọi thử thách rồi cũng sẽ vượt qua.
Và với những ai đang ở hoàn cảnh giống em, em mong các mẹ hãy kiên nhẫn và tin tưởng vào sự cố gắng của con. Bởi mỗi bước đi nhỏ bé hôm nay chính là nền tảng cho những điều kỳ diệu ở ngày mai. Máy kể chuyện sẽ là một người bạn đồng hành tuyệt vời cùng con và ba mẹ. Ba mẹ hãy mua tặng con, để con cải thiện chậm nói nhanh hơn nhé: https://toy.xhodlings.vn/maykechuyentet2?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Thaodp&utm_term=thaosusu

08/01/2025

BỐ MẸ CÓ CON CHẬM NÓI NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC HẾT BÀI NÀY

Tết năm ngoái, con trai e lúc ấy 2t rưỡi, bị . Nhà đông khách, ai đến cũng biết con k nói đc. Những đứa trẻ khác được lì xì và chúc "hay ăn chóng lớn,"
riêng con e thì lại được chúc: "Sang năm biết nói nhá," "Nói nhanh nhá." 😔😔

Lũ trẻ chơi trong sân, ríu rít chào người lớn để được lì xì. Con e vì k biết nói "con xin ạ" nên chẳng ai để ý. Thật ra cũng chẳng có gì đáng trách, nhưng nhìn con đứng lặng thinh, e thấy tủi thân vô cùng. Như thể con bị phân biệt chỉ vì k giống các bé bình thường khác.

Sau Tết, e quyết định phải làm gì đó cho con. Hành trình của mẹ con em bắt đầu từ đây.

🍀 2t 6 tháng: Con e chưa bập bẹ được gì, muốn gì thì chỉ biết kéo tay mẹ hoặc lăn ra khóc. Đưa con đi khám thì bác sĩ kết luận con bị chậm nói đơn thuần

🍀 2t 9 tháng: Con bắt đầu đi trung tâm giáo dục đặc biệt, nhưng k cải thiện mấy. Mỗi lần đi học con đều sợ, khóc rất nhiều. E cũng nhận thấy lớp đông, cô k thể sát sao từng bé đc.

🍀 2t 10 tháng: E thử đủ các mẹo dân gian, từ đọc sách, kể chuyện cho đến các bài tập, nhưng con vẫn kmnói. Lúc này, e nghỉ làm để ở nhà đồng hành cùng con, nhưng áp lực rất lớn. Hàng xóm bàn ra tán vào, hai vợ chồng cũng căng thẳng vì mãi k thấy con tiến triển. Đây là tgian khó khăn nhất. Nhưng rồi, nhờ một mẹ trong nhóm "Cha mẹ có con chậm nói," e biết đến máy kể chuyện – loa tắm ngôn ngữ. Quyết định mua thử, dù lúc đó e chỉ hy vọng 10%.

🍀 2t 11 tháng: Sau gần 1 tháng nghe chủ đề "Phát triển ngôn ngữ" từ máy, con bắt đầu bập bẹ được các từ đơn như "má," "bà," "lá." Nghe con nói những từ đầu tiên mà cả nhà e vui như vỡ òa. Máy kể chuyện giúp con làm quen với ngôn ngữ một cách tự nhiên, từ các bài thơ, đồng dao, đến những câu chuyện ngắn. Hàng ngày, máy lặp đi lặp lại các từ quen thuộc >> con ghi nhớ >> con bật âm

🍀 3t: Sinh nhật 3 tuổi, con đã biết nói các câu ngắn như: "Chúc mừng sinh nhật," "Con cảm ơn bà," "Con xin ạ." Cả nhà ai cũng vui

Sắp Tết rồi, mà năm nay khác hẳn năm ngoái. Con trai e giờ đã biết nói chuyện, mỗi ngày còn học các bài thơ, đồng dao, câu chúc Tết trong máy kể chuyện. Chuyện là biết mình sắp đc lì xì, nên ngày nào con cũng học câu chúc tết. Bà mà đưa cho cái bánh là biết khoanh tay:
- "Con chúc bà, năm mới khỏe, bà... sống trẻ." /cứ mỗi lần nói xong là cả nhà lại phá lên cười vì con nói đáng yêu quá/

E muốn nhắn nhủ với các mẹ có con chậm nói rằng: Đừng bao giờ bỏ cuộc. Chỉ cần kiên trì, yêu thương và tìm đúng cách, con sẽ tiến bộ. Máy kể chuyện đã thay đổi hoàn toàn hành trình của mẹ con e. Nếu mẹ nào còn đang loay hoay, hãy thử để đồng hành cùng con nhé. Hiện tại máy đang có chương trình giảm giá sốc dịp cuối năm, duy nhất một lần trong năm. Link em để ở đây cho các mẹ tham khảo: https://toy.xhodlings.vn/loatamngonngu?utm_source=FB&utm_medium=LDP&utm_campaign=Phuonglp&utm_term=phuongstory
Chúc các mẹ và các bé một năm mới nhiều niềm vui và hạnh phúc! ❤️

Address

Hanoi

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Hoài Thu posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Videos

Share