Khoảnh Khắc Cuộc Sống

  • Home
  • Khoảnh Khắc Cuộc Sống

Khoảnh Khắc Cuộc Sống những khoảnh khắc cuộc sống tạp chí thể thao
(1)

Ca Mổ KιпҺ Hoàпg Ở Hưпg Yȇп: TҺι TҺể KҺȏпg Còп Nguүȇп Vẹп, NgҺι Vấп Buȏп Báп Nộι Tạпg!Ngày 3 tháng 4 năm 2022, không khí...
25/10/2025

Ca Mổ KιпҺ Hoàпg Ở Hưпg Yȇп: TҺι TҺể KҺȏпg Còп Nguүȇп Vẹп, NgҺι Vấп Buȏп Báп Nộι Tạпg!

Ngày 3 tháng 4 năm 2022, không khí tại bệnh viện đa khoa tư nhân Hưng Thịnh, tỉnh Hưng Yên, vẫn diễn ra như thường lệ. Tiếng loa gọi tên bệnh nhân vang lên đều đặn, xen lẫn tiếng bước chân vội vã của các y bác sĩ và những cuộc trò chuyện đầy lo lắng của người nhà bệnh nhân. Bệnh viện tư nhân này, với mặt tiền hiện đại và danh tiếng về chất lượng dịch vụ, là niềm tự hào của thành phố. Nhưng đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng ấy, một bí mật kinh hoàng đang âm thầm được che giấu.

Giữa dòng người tấp nập, Lê Minh Quân, một công nhân xây dựng 25 tuổi, khỏe mạnh với nụ cười lạc quan, được bạn gái và mẹ đưa vào khoa cấp cứu. Anh ôm bụng, gương mặt nhăn nhó vì những cơn đau dữ dội ở vùng hố chậu phải. Mẹ anh, bà Nguyễn Thị Lan, nắm chặt tay con trai, ánh mắt đầy lo lắng. “Cố lên con, bác sĩ sẽ chữa cho con mau khỏe thôi,” bà thì thầm, cố giấu đi nỗi sợ hãi. Ở quê nhà, bà đã nghe nhiều câu chuyện về những ca bệnh bất ngờ ở người trẻ, và sự bất an đang gặm nhấm trái tim người mẹ.

Sau một loạt xét nghiệm máu và siêu âm, bác sĩ trực chẩn đoán Quân bị viêm ruột thừa cấp tính – một căn bệnh phổ biến với quy trình điều trị rõ ràng. “Ca này đơn giản thôi, phẫu thuật cắt ruột thừa là xong,” bác sĩ nói, giọng trấn an nhưng ánh mắt thoáng vẻ lạnh lùng. Quân được chuyển lên khoa ngoại tổng hợp, truyền dịch và dặn nhịn ăn để chuẩn bị cho ca mổ dự kiến vào sáng hôm sau. Bạn gái anh, Huyền, ngồi bên giường bệnh, nắm tay anh chặt hơn. “Anh đừng lo, mổ xong là khỏe ngay thôi,” cô nói, cố mỉm cười để xua tan căng thẳng.
Đến khoảng 19:00 tối, Quân vẫn tỉnh táo, thậm chí còn vui vẻ trò chuyện với Huyền. Anh lấy điện thoại, chụp một tấm ảnh selfie, giơ hai ngón tay hình chữ V, nụ cười rạng rỡ như muốn xua tan mọi lo âu. Anh gửi ảnh về cho mẹ kèm dòng tin nhắn: “Mẹ đừng lo, chỉ là mổ ruột thừa thôi. Mai con trai lại khỏe như trâu ngay!” Bà Lan, đang nghỉ tại một nhà trọ gần bệnh viện, nhìn tin nhắn mà lòng nhẹ nhõm. Bà mỉm cười, nghĩ rằng chỉ vài ngày nữa, con trai sẽ lại trở về với những câu bông đùa quen thuộc.

Nhưng không ai ngờ rằng, khoảnh khắc ấy chính là lần cuối cùng gia đình nhận được dấu hiệu sống từ Quân. Sự bình yên mong manh bắt đầu rạn nứt lúc 1:45 sáng ngày 4 tháng 4. Chuông điện thoại reo lên trong căn phòng trọ tối om. Bà Lan giật mình tỉnh giấc, tay run rẩy nhấc máy. Giọng một y tá từ bệnh viện vang lên, gấp gáp và đầy căng thẳng: “Bà Lan, bệnh nhân Lê Minh Quân ....... BẠN XEM TIẾP CÂU CHUYỆN TẠI PHẦN BÌNH LUẬN ĐẦU TIÊN 👇 👇 👇

25/10/2025

Trời ơi giá vàng ngay lúc này không thể tin nổi
👇👇👇

25/10/2025

Tuổι пàү ƌạι kỵ vớι cȃү Lưỡι Hổ: Trồпg 1 cȃү cũпg ƌủ tổп pҺúc, tιḕп của kҺȏпg cáпҺ mà Ьaү
👇👇👇

Nhận đơn điện 3 triệu tiền điện, chồng quát tháo đòi ly hôn vì nghĩ vợ suốt ngày bật điều hòa, nào ngờ tối đó cả xóm quâ...
25/10/2025

Nhận đơn điện 3 triệu tiền điện, chồng quát tháo đòi ly hôn vì nghĩ vợ suốt ngày bật điều hòa, nào ngờ tối đó cả xóm quây kín cột điện vì phát hiện...

Tháng đó nhận hóa đơn điện, vừa mở ra nhìn số 3 triệu đồng, chồng tôi lập tức sầm mặt. Anh ta ném tờ giấy xuống bàn rồi quát tháo om sòm:

– “Cô ở nhà rảnh rỗi suốt ngày ôm cái điều hòa, có biết tôi đi làm vất vả thế nào không? Ăn chơi kiểu này thì ly hôn đi cho xong!”

Tôi chế-t lặng. Bao nhiêu ấm ức dồn nén từ ngày làm dâu trào lên, nhưng tôi vẫn nhịn. Chồng tôi còn lớn tiếng gọi mẹ chồng ra làm chứng, bà lập tức hùa theo:

– “Tôi bảo từ lâu rồi, loại đàn bà phá của, chẳng ra gì. Nhà này giữ lại cũng chỉ có ngày sạt nghiệp thôi!”

Tôi nghẹn đắng, ôm con vào phòng. Thế nhưng đúng tối hôm đó, khi đang chuẩn bị đi ngủ, cả xóm bỗng nhốn nháo. Người ta tụ tập kín mít quanh cái cột điện đầu ngõ, đèn pin rọi sáng choang.

Chồng tôi tò mò chạy ra, tôi cũng dắt con theo sau. Và rồi…

Một bác hàng xóm hô lớn:

– “Ai là chủ nhà đây? Công tơ điện của nhà anh bị... đọc tiếp dưới bình luận đầu tiên 👇👇👇

12 năm biết chồng ngo//ại t//ình, vợ vẫn im lặng, khi chồng h/ấp h/ối, vợ nói một câu khiến anh ta t/ái m/ặt...Trong suố...
25/10/2025

12 năm biết chồng ngo//ại t//ình, vợ vẫn im lặng, khi chồng h/ấp h/ối, vợ nói một câu khiến anh ta t/ái m/ặt...

Trong suốt 12 năm hô//n nh//ân, Hạnh chưa bao giờ nói ra sự thật mà cô biết. Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ cô may mắn khi lấy được chồng thành đạt, có nhà lầu xe hơi, con cái ngoan ngoãn. Nhưng chỉ mình Hạnh hiểu rõ, trái tim cô đã ch///ết từ lâu.

Ngày phát hiện chồng ngo///ại t///ình, Hạnh vừa sinh con gái thứ hai được bốn tháng. Đêm đó, cô thức dậy pha sữa cho con thì không thấy chồng nằm bên cạnh. Đi qua phòng làm việc, Hạnh thấy anh đang thì thầm gọi video với một cô gái trẻ. Giọng anh nhẹ nhàng, dịu dàng, những câu nói mà cả đời này cô chưa từng được nghe. Hạnh đứng đó, tay siết chặt bình sữa đến mức các đốt ngón tay trắng bệch. Nhưng cuối cùng, cô lẳng lặng quay về phòng, không nói một lời.

Từ đó, anh vẫn tiếp tục mối q//uan h//ệ ấy, rồi thêm nhiều cô gái khác nữa. Hạnh biết hết. Nhưng cô im lặng. Cô không đ///ánh gh/////en, không kh/óc ló/c, không trá///ch m////óc. Cô chỉ chăm chỉ đi làm, nuôi dạy hai con và dành dụm tiền riêng. Thỉnh thoảng, khi nghe mấy người bạn kể chuyện gia đình, cô chỉ cười bu/ồn: “Mình sống vì con thôi.”

Anh vẫn cho cô tiền hàng tháng, vẫn đưa gia đình đi du lịch, vẫn chụp những bức ảnh gia đình hạnh phúc đăng Facebook. Còn cô, sau những bức ảnh ấy, lại quay về căn phòng của riêng mình, nằm co ro đến sáng.

12 năm trôi qua, sức khỏe anh đột nhiên su//y sụ//p vì UT ga//n gi//ai đo//ạn cu//ối. Căn b//ệnh đến nhanh như cách anh từng lạn/h nh/ạt với cô. Nằm trên giường bệ//nh, anh gầ//y rộ//c, da và//ng v//ọt. Mỗi lần mở mắt, anh chỉ thấy vợ ngồi bên cạnh, lặng lẽ lau người, đút từng thìa cháo, đổ từng bô nước tiểu. Cô không kh/óc, cũng không trá//ch mó//c. Ánh mắt cô trống rỗng, bình thản đến đá//ng s//ợ.

Ngày anh sắp m//ất, ngư//ời tì///nh cũng đến thăm. Cô gái ấy trẻ trung, ăn mặc sành điệu, bước vào phòng bệnh với đôi giày cao gót vang lên lạnh lẽo giữa hành lang. Nhưng khi thấy Hạnh đang ngồi bên giường, cô ta khựng lại, rồi quay người bỏ đi. Không ai dám tra//nh già//nh với một người phụ nữ đã im lặng 12 năm, chịu đựng đủ mọi ca//y đắ//ng mà vẫn ở lại chăm sóc chồng đến giây phút cuối cùng.

Anh mấp máy môi, gọi tên vợ. Giọng anh yế/u ớ/t như sợi chỉ:
– Em… lại đây… Anh… x/in l/ỗi…

Hạnh đứng dậy, bước tới, nhẹ nhàng nâng đầu anh lên đặt lên gối. Cô nhìn anh, đôi mắt vẫn bình thản nhưng sâu thẳm là cả một trời u ám:
– Anh muốn nói gì?

Anh thở dốc, cố gắng nuốt nước bọt khô khốc:
– Anh biết… anh có l/ỗi… Anh xi/n lỗ/i vì tất cả… Em vẫn… yêu anh… đúng không?

Hạnh khẽ cười. Nụ cười nhạt nhòa như sương sớm:
– Yêu anh à?

Anh gật đầu yế//u ớ//t, đôi mắt ầng ậc nước, bàn tay ru//n rẩ//y níu lấy tay cô. Trong khoảnh khắc ấy, anh nghĩ mình vẫn là cả thế giới của cô, vẫn là người đàn ông mà cô sẵn sàng h/y sin/h tất cả.

Nhưng Hạnh cúi sát xuống, thì thầm bên tai chồng một câu mà cả đời này anh không thể nào quên... đọc tiếp dưới bình luận đầu tiên 👇👇👇

Chồng kh//inh vợ là “mẹ s//ề", xấ///u x//í, "chỗ của cô chỉ là ở góc nhà" không cho đi dự tiệc cưới, lúc đến nhà hàng th...
25/10/2025

Chồng kh//inh vợ là “mẹ s//ề", xấ///u x//í, "chỗ của cô chỉ là ở góc nhà" không cho đi dự tiệc cưới, lúc đến nhà hàng thì cho//oáng vá/ng khi thấy tất cả c/úi đ/ầu chào vợ mình...
“Cô ở nhà đi, đám cưới người ta sang trọng, toàn khách sộp, cô mà đi thì… tôi ngại lắm.” Hưng nói mà chẳng nhìn vào mắt vợ. Giọng anh pha chút c/áu k/ỉnh, khó chịu. Lan – người vợ mới ngoài ba mươi – khẽ siết tay vào vạt áo. Cô nhìn xuống thân hình sau ba lần sin//h n//ở, những vết r//ạn d//a chưa kịp mờ, mái tóc buộc vội, gương mặt phờ phạc vì những đêm con quấy kh//óc.
Cô cười gượng: “Em chỉ định đi cùng anh cho vui. Chị Hằng mời cả hai vợ chồng mà…”

Hưng xua tay: “Thôi, cô nhìn lại mình đi, như n//hà qu//ê. Đi với tôi chỉ tổ làm người ta cười. Ở nhà mà trông con, tôi đi chút rồi về. Chỗ của cô là ở góc nhà chứ có phải nơi người ta trưng diện giao tiếp với toàn khách làm ăn kia đâu”. Câu nói như một nh//át d///ao. Lan quay đi, giấu nước mắt. Bao năm qua, cô đã quen với việc bị chồng coi thường: “đầ//u b//ù tóc rối”, “ở nhà ă/n bá/m”, “chẳng biết chăm sóc bản thân”. Anh đâu biết, mỗi khi đêm xuống, cô ngồi trước gương, nhìn lại chính mình – người phụ nữ từng khiến anh si mê năm nào – và chỉ thấy một cái bóng mờ mịt.

Chiều hôm đó, Hưng diện bộ vest mới, xịt nước hoa, lái ô tô sang đến nhà hàng Hoàng Gia, nơi tổ chức tiệc cưới của chị họ anh. Bước vào sảnh lộng lẫy, anh tự tin vì mình là họ hàng bên cô dâu, được ngồi bàn VIP. Đang mải trò chuyện cùng vài người bạn, Hưng chợt thấy mọi ánh mắt đổ dồn về phía cửa lớn.
Một người phụ nữ...
Xem tiếp dưới bình luận...👇👇

Anh tôi kiếm cả 100 triệu/tháng, vậy mà ngày bố mẹ xây nhà xong xuôi, người ta đến yêu cầu xiết nhà để trả nợ cho anh, ô...
25/10/2025

Anh tôi kiếm cả 100 triệu/tháng, vậy mà ngày bố mẹ xây nhà xong xuôi, người ta đến yêu cầu xiết nhà để trả nợ cho anh, ông bà nức nở đành mất nhà cứu con, nhưng nào ngờ vừa bán nhà xong thì...

Tôi là con út trong nhà, anh tôi hơn tôi 8 tuổi, giỏi giang, có mác “doanh nhân trẻ”.
Lương tháng trăm triệu, lái ô tô riêng, điện thoại đời mới, tiêu tiền như nước, cả làng ai cũng nể.

Bố mẹ tôi xây căn nhà 2 tầng, đổ hết tiền tiết kiệm, còn đi vay một phần.
Anh không góp đồng nào, nhưng ngày khánh thành vẫn nói:

“Con kiếm tiền là để lo cho bố mẹ, cứ từ từ, khi nào cần con trả hết!”

Vậy mà chưa đầy nửa năm sau, một nhóm người lạ kéo đến.
Họ đập cửa, chìa giấy nợ có công chứng đứng tên anh tôi, nói:

“Không trả, tụi tôi kiện, nhà này sẽ bị kê biên.”

Bố mẹ tôi như chế-t đứng.
Anh tôi im lặng. Không chối, không cãi.
Chỉ cúi đầu và xin:

“Bố mẹ cứu con lần này… rồi con sẽ trả dần.”

Ông bà nức nở.
Cuối cùng, bán nhà, trả gần 2,5 tỷ nợ cho anh.

Ngày ký xong hợp đồng sang tên, chưa đầy 1 tiếng sau, một người đàn bà tầm 40, ăn mặc sành điệu, xuất hiện ngay trước cửa nhà tôi.

Bà ta móc ra một tờ giấy nói sang sảng, bố mẹ tôi nghe xong mà ng-ất đi... Bạn đọc tiếp câu chuyện tại bình luận đầu tiên 👇 👇 👇

Vừa cưới xong, chồng đã nói nhỏ: 'Đêm nay em vào p h u c v:u bố anh nhé?' – Tôi tưởng anh đùa, ai ngờ đêm đến tôi ch/;ết...
25/10/2025

Vừa cưới xong, chồng đã nói nhỏ: 'Đêm nay em vào p h u c v:u bố anh nhé?' – Tôi tưởng anh đùa, ai ngờ đêm đến tôi ch/;ết đứng khi ngày đầu làm dâu đã phải...

Tôi và Minh cưới nhau sau 3 năm yê;;u đươ//ng mặn nồng. Đám cưới diễn ra trong niềm vui của hai bên gia đình, tiếng cười vang khắp xóm nhỏ. Sau tiệc cưới, khi khách khứa đã về, Minh kéo tôi vào góc khuất, thì thầm. "Đêm nay em vào p /hụ;c v:ụ bố anh nhé?"

Tôi bật cười, nghĩ anh đùa. Minh vốn hay trêu tôi bằng những câu nói kỳ lạ để chọc tức.
"Đùa hoài, anh muốn em làm gì cho bố nào?"

Minh chỉ cười, nụ cười thoáng chút lạ lùng, rồi quay đi. Tôi không để tâm, chỉ nghĩ chắc anh mệt sau một ngày dài.

Đêm đến, tôi tắm rửa xong, mặc bộ đồ ngủ thoải mái, chuẩn bị lên giường thì mẹ chồng gõ cửa. Bà nhìn tôi, ánh mắt nghiêm nghị, nói:
"Con vào phòng bố, bố đang đợi."

Tôi ngớ người, tim đập thình thịch. "Dạ, để làm gì ạ?" – tôi hỏi, giọng run run.
Mẹ chồng cau mày: "Con không biết sao? Minh không nói với con à? Đây là truyền thống nhà này. Đêm đầu làm dâu, con dâu phải vào hầ;/ u bố chồng để tỏ lòng hiếu thảo."

Tôi ch;/ ết đứng. Truyền thống gì kỳ lạ vậy? Tôi cố giữ bình tĩnh, nghĩ có lẽ mình hiểu nhầm. Tôi gặng hỏi:
"Hầ;;u... là sao ạ? Con phải làm gì?"

Mẹ chồng thở dài, nói thẳng toẹt ra... .Bạn đọc tiếp dưới bình luận 👇👇👇

Lấy chồng 3 năm, đêm nào chồng cũng sang phòng mẹ ngủ, một đêm vợ lé//n nhìn phát hiện sự thật s///ốc...Ngày mới cưới, H...
25/10/2025

Lấy chồng 3 năm, đêm nào chồng cũng sang phòng mẹ ngủ, một đêm vợ lé//n nhìn phát hiện sự thật s///ốc...

Ngày mới cưới, Hương cứ nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Chồng cô – Tuấn – là người đàn ông hiền lành, đi làm chăm chỉ, về nhà thì lặng lẽ, ít nói. Nhưng chỉ sau vài tuần đầu tiên, Hương đã thấy có gì đó bất thường. Đêm nào Tuấn cũng đợi cô ngủ sa/y, rồi rón rén bước ra khỏi giường, sang phòng mẹ đ/ẻ của anh ở ngay cạnh.

Lúc đầu, Hương tự trấn an rằng anh lo cho mẹ già yếu. Nhưng đêm nào cũng vậy, thậm chí có hôm mưa gió lạnh lẽo, anh vẫn sang ngủ cùng mẹ, mặc cô nằm co ro trong phòng. Cô từng hỏi, anh chỉ đáp: “Mẹ sợ ở một mình ban đêm.”

Ba năm trôi qua, Hương chấp nhận cảnh lạ lùng ấy, nhưng trong lòng ngày càng nặng nề. Cô cảm thấy bản thân giống người dư thừa trong chính ngôi nhà của mình. Nhiều lần mẹ chồng nói bóng gió: “Đàn ông thương mẹ là phúc của con dâu.” Hương chỉ cười gượng, không dám c//ãi. Ai nghe qua cũng bảo chồng cô có hiếu. Nhưng hiếu tới mức ba năm trời đêm nào cũng ngủ với mẹ thì có gì đó không ổn.

Đêm đó, vì mất ngủ, Hương nằm thao thức đến tận 2h sáng. Cô thấy Tuấn trở dậy như mọi hôm. Lần này, t/ò m/ò và b/ứt r/ứt dâng lên, cô quyết định l/én đi theo. Tắt đèn phòng, hé cửa thật khẽ, Hương nhón chân men dọc hành lang. Tiếng cánh cửa phòng mẹ chồng khép lại. Trái tim Hương đập thình thịch. Cô áp tai nghe ngóng. Bên trong, giọng mẹ chồng vang lên khe khẽ...Bạn đọc tiếp dưới bình luận 👇👇👇

Maпg 1 Trιệu Đι Dạm Ngõ Coп Dȃu Nuȏι Bò Và Cáι Kết KҺιếп Bà Mẹ CҺết LặпgTrên chiếc xe khách cũ kỹ, bà Thoa ngồi cạnh con...
24/10/2025

Maпg 1 Trιệu Đι Dạm Ngõ Coп Dȃu Nuȏι Bò Và Cáι Kết KҺιếп Bà Mẹ CҺết Lặпg

Trên chiếc xe khách cũ kỹ, bà Thoa ngồi cạnh con trai, tay ôm chặt chiếc túi xách đựng một triệu đồng tiền mới cứng – số tiền mà bà chuẩn bị để đi “dạm ngõ” cho con dâu tương lai. Khuôn mặt bà đầy vẻ kiêu hãnh.
– Con à, mẹ nói rồi, nhà người ta nghèo thì cũng phải biết thân biết phận. Mình mang tiền mới, sạch sẽ, để họ thấy nhà mình có điều kiện, khỏi khinh thường.
Tuấn – con trai bà, chỉ mỉm cười, không đáp. Anh biết tính mẹ, vốn trọng hình thức và hay để ý đến miệng đời. Nhưng trong lòng anh, Hương – cô gái mà anh yêu – không hề tầm thường.

Tuấn là kỹ sư làm việc tại thành phố, còn Hương – cô gái quê miền trung du – chỉ học hết cấp ba, ở nhà nuôi bò, trồng rau phụ giúp cha mẹ. Anh gặp cô trong một chuyến đi khảo sát vùng nguyên liệu cho công ty. Ấn tượng đầu tiên là đôi bàn tay chai sạn, ánh mắt trong veo và nụ cười hiền lành. Cô không son phấn, không váy áo lòe loẹt, chỉ là cô gái quê mộc mạc, nhưng có cái gì đó khiến anh thấy bình yên đến lạ.

Sau gần một năm quen biết, Tuấn quyết định đưa mẹ về ra mắt. Anh tin rằng, chỉ cần gặp Hương, mẹ sẽ hiểu và quý cô như anh. Nhưng anh đã nhầm.

Chiếc xe dừng trước ngôi nhà nhỏ nằm giữa cánh đồng xanh mướt. Ngôi nhà ngói cũ kỹ, sân có mấy chum nước, góc vườn là chuồng bò với mấy con đang nhai cỏ. Hương chạy ra đón, tay còn vương cọng rơm.
– Cháu chào bác ạ! Mời bác vào nhà chơi, đường xa vất vả rồi!

Giọng cô nhẹ nhàng, lễ phép, ánh mắt ánh lên sự chân thành. Nhưng vừa bước vào sân, bà Thoa đã khẽ nhăn mặt khi nhìn thấy đôi dép dính bùn, mùi phân bò thoang thoảng trong gió.

– Ờ… nhà cháu làm nông à? – bà hỏi, giọng pha chút xa cách.
– Dạ, bố mẹ cháu nuôi bò sữa, với trồng rau sạch để bán.

Bà Thoa ngó quanh, lẩm bẩm:
– Nghề này cực lắm, mà chắc thu nhập chẳng bao nhiêu đâu nhỉ.

Hương vẫn giữ nụ cười, rót nước mời khách. Bố mẹ cô vui mừng, mang hết những gì có trong nhà ra mời: bát chè đậu, đĩa chuối chín, thêm dăm miếng bánh đa.
Bà Thoa cầm chén nước, nhấp môi một ngụm rồi đặt xuống bàn, thở dài:
– Ừm, giản dị thật.

Tuấn thấy khó xử, khẽ liếc mẹ ra hiệu. Nhưng bà vẫn thản nhiên, như thể đang đi xem nhà ai đó, chứ không phải đến dạm ngõ.

Sau ít phút chuyện trò, bà Thoa lấy trong túi ra phong bì, đặt xuống bàn:
– Nhà tôi có chút lễ gọi là. Một triệu thôi, coi như tiền trà nước. Sang tháng, nếu hai đứa hợp, thì tính tiếp.

Bố Hương ngập ngừng, không dám nhận. Mẹ Hương cười hiền:
– Bác làm khách quý quá, một triệu nhiều lắm rồi ạ. Nhưng quan trọng là hai cháu nó thương nhau, chứ của cải thì có nghĩa lý gì đâu.

Câu nói ấy khiến bà Thoa cau mày..... Đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận 👇👇👇

24/10/2025

Giá vàng mới nhất sáng 25/10: Trời ơi bà con mất sạch sau một đêm
👇👇👇

Con trai đỗ ĐH top đầu, bố mẹ làm 90 mâm cỗ mời cả làng nhưng không một ai đến: Nghe câu nói của trưởng thôn mới x//ấu h...
24/10/2025

Con trai đỗ ĐH top đầu, bố mẹ làm 90 mâm cỗ mời cả làng nhưng không một ai đến: Nghe câu nói của trưởng thôn mới x//ấu h//ổ tột cùng...

Ở một vùng quê yên bình miền Bắc, nơi con người sống chan hòa, trọng tình cảm và những buổi ăn mừng thi cử vẫn còn là niềm tự hào của cả dòng họ, gia đình anh Tâm – chị Hiền sống giản dị cùng cậu con trai duy nhất: Khang Hưng.

Hưng từ nhỏ đã nổi tiếng học giỏi. Từ cấp 1 đến cấp 3, bảng thành tích của cậu luôn dày đặc giấy khen, giải thưởng huyện – tỉnh. Gia đình dù không khá giả, nhưng anh Tâm luôn cố gắng làm phụ hồ, còn chị Hiền thì bán bún ở chợ để lo cho con ăn học đến nơi đến chốn. Niềm hy vọng lớn nhất của hai vợ chồng là một ngày con trai thi đỗ đại học danh giá.

Ngày biết điểm thi đại học, cả làng rúng động: Hưng đạt gần như tuyệt đối, trở thành thí sinh có điểm cao nhất huyện, và nhận giấy báo trúng tuyển từ Đại học Quốc gia Hà Nội. Anh Tâm – vốn là người ít nói – hôm đó đã nghẹn ngào rơi nước mắt khi khoe với xóm làng: "Con nhà tôi… đỗ thật rồi."

Quá vui mừng và tự hào, vợ chồng anh quyết định tổ chức ăn mừng, như cách những gia đình quê thường làm: mở đại tiệc. Họ vay mượn tiền, thuê tới ba đầu bếp lành nghề trong vùng, dựng rạp lớn ngoài sân, chuẩn bị tới 90 mâm cỗ, dự kiến đãi cả làng, bạn học, họ hàng nội – ngoại.

Suốt hai ngày trước buổi tiệc, anh Tâm chạy xe máy liên tục để phát thiệp mời tận tay từng nhà. Chị Hiền thức trắng đêm nấu chè, rửa bát, sắp xếp bàn ghế. Hưng thì chuẩn bị bài phát biểu cảm ơn, không quên ghi chú từng người cần cúi đầu tri ân.

Đến ngày tổ chức, từ sớm tinh mơ, ba người đã dậy sắp xếp mọi thứ đâu vào đó. Bàn được trải khăn mới, nước chè, trầu cau đặt ngay ngắn. Một cuốn sổ to được chị Hiền chuẩn bị để ghi lại danh sách khách mừng và số tiền mừng. Mỗi người trong nhà được phân công rõ ràng.

Nhưng rồi... Bạn đọc tiếp câu chuyện tại bình luận đầu tiên 👇 👇 👇

Address


Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Khoảnh Khắc Cuộc Sống posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Khoảnh Khắc Cuộc Sống:

  • Want your business to be the top-listed Media Company?

Share

shop đức huy kính cháo quý khách

giày thể thao đức huy đẹp bền rẻ thời trang chất