25/10/2025
Ca Mổ KιпҺ Hoàпg Ở Hưпg Yȇп: TҺι TҺể KҺȏпg Còп Nguүȇп Vẹп, NgҺι Vấп Buȏп Báп Nộι Tạпg!
Ngày 3 tháng 4 năm 2022, không khí tại bệnh viện đa khoa tư nhân Hưng Thịnh, tỉnh Hưng Yên, vẫn diễn ra như thường lệ. Tiếng loa gọi tên bệnh nhân vang lên đều đặn, xen lẫn tiếng bước chân vội vã của các y bác sĩ và những cuộc trò chuyện đầy lo lắng của người nhà bệnh nhân. Bệnh viện tư nhân này, với mặt tiền hiện đại và danh tiếng về chất lượng dịch vụ, là niềm tự hào của thành phố. Nhưng đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng ấy, một bí mật kinh hoàng đang âm thầm được che giấu.
Giữa dòng người tấp nập, Lê Minh Quân, một công nhân xây dựng 25 tuổi, khỏe mạnh với nụ cười lạc quan, được bạn gái và mẹ đưa vào khoa cấp cứu. Anh ôm bụng, gương mặt nhăn nhó vì những cơn đau dữ dội ở vùng hố chậu phải. Mẹ anh, bà Nguyễn Thị Lan, nắm chặt tay con trai, ánh mắt đầy lo lắng. “Cố lên con, bác sĩ sẽ chữa cho con mau khỏe thôi,” bà thì thầm, cố giấu đi nỗi sợ hãi. Ở quê nhà, bà đã nghe nhiều câu chuyện về những ca bệnh bất ngờ ở người trẻ, và sự bất an đang gặm nhấm trái tim người mẹ.
Sau một loạt xét nghiệm máu và siêu âm, bác sĩ trực chẩn đoán Quân bị viêm ruột thừa cấp tính – một căn bệnh phổ biến với quy trình điều trị rõ ràng. “Ca này đơn giản thôi, phẫu thuật cắt ruột thừa là xong,” bác sĩ nói, giọng trấn an nhưng ánh mắt thoáng vẻ lạnh lùng. Quân được chuyển lên khoa ngoại tổng hợp, truyền dịch và dặn nhịn ăn để chuẩn bị cho ca mổ dự kiến vào sáng hôm sau. Bạn gái anh, Huyền, ngồi bên giường bệnh, nắm tay anh chặt hơn. “Anh đừng lo, mổ xong là khỏe ngay thôi,” cô nói, cố mỉm cười để xua tan căng thẳng.
Đến khoảng 19:00 tối, Quân vẫn tỉnh táo, thậm chí còn vui vẻ trò chuyện với Huyền. Anh lấy điện thoại, chụp một tấm ảnh selfie, giơ hai ngón tay hình chữ V, nụ cười rạng rỡ như muốn xua tan mọi lo âu. Anh gửi ảnh về cho mẹ kèm dòng tin nhắn: “Mẹ đừng lo, chỉ là mổ ruột thừa thôi. Mai con trai lại khỏe như trâu ngay!” Bà Lan, đang nghỉ tại một nhà trọ gần bệnh viện, nhìn tin nhắn mà lòng nhẹ nhõm. Bà mỉm cười, nghĩ rằng chỉ vài ngày nữa, con trai sẽ lại trở về với những câu bông đùa quen thuộc.
Nhưng không ai ngờ rằng, khoảnh khắc ấy chính là lần cuối cùng gia đình nhận được dấu hiệu sống từ Quân. Sự bình yên mong manh bắt đầu rạn nứt lúc 1:45 sáng ngày 4 tháng 4. Chuông điện thoại reo lên trong căn phòng trọ tối om. Bà Lan giật mình tỉnh giấc, tay run rẩy nhấc máy. Giọng một y tá từ bệnh viện vang lên, gấp gáp và đầy căng thẳng: “Bà Lan, bệnh nhân Lê Minh Quân ....... BẠN XEM TIẾP CÂU CHUYỆN TẠI PHẦN BÌNH LUẬN ĐẦU TIÊN 👇 👇 👇